Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2013

Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam


Giuse Phạm Hữu Tạo


     tháng Tư 1975, nhiều người nghe nói đến Việt Cộng hay Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam rất ớn. Có chúng tôi trong đó!
     Bởi vì nói đến Việt Cộng, MTGP/MN lúc đó là nói đến những gì gớm ghiếc, ghê tởm vô cùng. Đến nỗi ngoài này, có một tác giả bị báo chí “quốc gia” tấn công rách như cái mền, vì dám viết về quân đội hào hùng say sưa và hãm hiếp, thì phải hiểu nói về VC hay tổ chức ấy không hãi hùng dễ sợ sao được! Nhưng phải bình tĩnh và nhìn vào thực tế. Bác sĩ có Hội Đồng Kỷ Luật Y Khoa (Medical Board Examiners), gồm một số bác sĩ hợp thành một ủy ban để điều tra những trường hợp vi phạm của đồng nghiệp. Luật sư có luật sư đoàn vv … Đại khái là ngành nghề nào cũng có ủy ban điều tra, kỷ luật. Thường dân thì có tư pháp, và nhà giam. Cho nên vì khác chiến tuyến nên VC hay MTGP/MN đều là xấu, và Việt Nam Cộng Hòa (VNCH), nhất là quân lực thì khỏi chê. Binh hùng, tướng mạnh, nói đến những gì không tốt hay sai quấy là phản tuyên truyền phá hoại của địch. Tốt đẹp thế sao lại phải có Nha Quân Pháp Bộ Quốc Phòng và Quân Lao? Chẳng lẽ Nha Quân Pháp và Quân Lao do địch xúi chính quyền VNCH lập ra để nói xấu, làm xấu quân binh chủng “hào hùng”.
     Việt Cộng và MTGP/MN đều là những kẻ đại thắng sau tháng Tư 75. Họ không cần phải ca ngợi kiểu khen phò mã tốt áo. Nhưng phải ngay thẳng công bình. Nghĩa là tận cùng bằng số có sao nói vậy.

     Bài này, trước hết, xin nói đến MTGP/MN.
     Phải gạt bỏ hận thù và thành kiến hay  tuyên truyền, đây là cái tênđep. Rất đẹp, muốn sửa hay thêm bớt không được. Cũng như những câu “đánh Pháp cứu nước, đánh Mỹ cứu nước”, hay “đánh Giặc áo đen bán nước” thêm ra sao và bớt thế nào? Trong dân tộc ai không muốn đánh đuổi ngoại xâm cứu quốc hay không muốn phát hiện nguyền rủa bọn nấp bóng đạo để bán nước; như những Nguyễn Văn Lý. Tám năm tù, quá nhẹ ngày xưa là phanh thây xé xác. Bộ tên linh mục này đui hay sao khi y không thấy Bênêdictô XVI đón tiếp TT Nguyễn Tấn Dũng, hay trình diễn ngủ gục trước màn ảnh truyền hình là Gioan Phaolồ II đã sang yết kiến quỷ vương Fidel Castro, chúa chùm loài quỷ đỏ của nước Cuba. Thôi thì giáo dân quèn không thấy cũng bỏ qua được, mặc dù không ngừng nghỉ :“Lạy Mẹ là ngôi sao sáng, soi lối cho con lúc vượt biển thế gian”; chứ linh mục Tađéo Nguyễn Văn Lý, lý đoán cùng mình, tranh đấu cùng mình, lại không thấy hai ngôi sao sáng cấp cao hơn trung ương đảng là thánh cha, cha thánh xiết tay thân hữu, hóa ra con mắt cha Lý là con mắt trâu luộc à? Hay là sách lược trên đàm dưới đánh? Hai ngàn năm cuội mà La Mã qua cầu trót lọt được hết, nên cũng phải thận trọng dù còn yếu tố ngờ vực (benefit of the doubt). 
     Trở lại với MTGP/MN phải công nhận hai điểm son, điểm sáng là :
     Thực sự chiến đấu gian khổ, cho đến lúc hoàn tất và chấm dứt nhiệm vụ.
      Và là một kế sách tuyệt vời nhất của cụ Hồ, không sơ xuất để Mỹ lấy cớ tấn công miền Bắc, gây xáo trộn hậu phương lớn cho tiền tuyến miền Nam. Thử hỏi nếu Mỹ đánh ra Bắc nước ta, như chiến tranh Cao Ly thì nước ta còn bị tan hoang và tàn phế đến mức thảm thiết nào? Biết rằng chiến tranh chống ngoại xâm lại bị nội tuyến áo đen, thì gian khổ, hy sinh mấy cũng không sờn lòng!
     Với hai nhiệm vụ để hoàn thành sự nghiệp cứu quốc, MTGP/MN quả thật đã chết cho Việt Nam được sống.
     Nói đến MTGP/MN phải nói đến Mặt Trận Quốc Gia Giải Phóng Việt Nam tức là Mặt Trận Hoàng Cơ Minh (MT/HCM). Sao có thể cùng viết và ca ngợi hai mặt trận đối nghịch nhau như vậy? Thưa được, vì một mặt trận đánh giặc trong thù ngoài, một Mặt Trận mở mắt Việt kiều hải ngoại. Có thể vì vậy mà đề đốc có một người cháu là bác sĩ nhãn khoa!
     Không kể thường dân không nhìn thấy hay không ý thức được việc làm, chứ ngay cả các trí thức, lớp tinh hoa của miền Nam, các viên chức cao cấp chính quyền quân dân sự mà cũng làm thầy bói mù, nên lênh từ lúc ra khơi là đúng rồi. Đồng chí đồng tình không có. Thành lập theo cách đẻ dễ, đẻ không đau và nhất là ngay tại nơi chắc chắn làm mồi cho chính quyền bản xứ, vì chính quyền, lúc đó đang tiến tới và nay đã bang giao với Việt Nam. Trên thế giới có hai thế và thần quyền mạnh nhất, lớn nhất là Mỹ và La Mã; một bên đổ đô-la vào một bên ban phép lành tòa thánh; đạp vào mặt bọn chống Cộng đến nỗi chúng lịm người và lịm tắt, không lóe lên được một ánh sáng leo lắt bên kia đường hầm. Như vậy phải biết rõ, biết chắc những chính quyền bản xứ mọi nơi không bao giờ cho phép một đảng chính trị, một tổ chức không dưới sự kiểm soát của họ. Tại miền Nam không nói đến đối lập bị giết như Vũ tam Anh, Nguyễn Phan Châu vv … mà chỉ là đảng ngoài đảng cầm quyền cũng không sống nổi. Do đó, khi tố cáo hay nguyền rủa mặt trận của đề đốc buôn bán kháng chiến là sai, làm tiền là sai, vì làm gì hợp pháp khi chính quyền ở đâu  nhất là ở Mỹ không cho phép gì ngoài làm ăn, làm tiền? Như thế, chúng tôi xin thành thật minh oan cho tổ chức của đề đốc và cho đề đốc. Nên khi đề đốc hy sinh, ông Đạo Tôn, thờ đề đốc là đúng. Còn đồng bào đóng tiền là hoàn toàn tự nguyện, Mặt Trận kêu gọi và đồng bào đồng ý thuận lòng. Còn lời qua tiếng lại, ở đâu thời nào cũng thế. Ngay Tòa Thánh mà sách báo còn đụng tóe lửa ngay mặt (head-on collusion), huống chi Mặt Trận là tổ chức quần chúng công khai, tránh sao khỏi lời ong tiếng ve. Nên không gì hơn là ghi nhận sự thực của hai MT. Một đánh đuổi ngoại xâm, một triệt để tuân hành luật pháp Hoa Kỳ; làm ăn buôn bán, để đóng tiền vào ngân hàng có kiểm soát chặt chẽ, thử hỏi còn gì bằng! Chính quyền Mỹ chỉ muốn vậy thôi, còn tổ chức những ngày vinh danh, sách báo tung hô chỉ là những hành vi lịch sự xã giao; phải cân bằng bằng đóng góp, như góp phần làm cho «nền kinh tế thêm mạnh, tham gia vào giòng chính, tốn tiền và thời giờ; chứ không phải là nói xuông.
     Vậy xin trả lại sự thật cho hai mặt trận và nhất là kế sách tuyệt vời không để Mỹ có cớ đánh vào hậu phương Bắc Việt của miền Nam thành đồng vách sắt. Còn xây tượng đài chiến sĩ, hay treo cờ, nếu phạm luật, chính quyền bản xứ hiển nhiên không để yên. Xây tượng và treo cờ đều phải bỏ tiền ra, ai lọt vào “Thị Trường Chung” người đó hưởng. Ai bỏ ra thì cũng là tiền, làm cho đồng tiền luân chuyển, đúng sách vở của kinh tế tư bản! Còn chuyện đi Mỹ, chúng ta cũng phải nhận ra một thực tế nữa là phải nói đến hai chữ “du học!” Vậy mà đã thua trận, không cứu nước lại chống Mỹ, mà Mỹ vẫn cho đi du học, lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại, không cần bằng cấp, không cần thi tuyển mà từ đàn bà con nít, qúy vị cao niên, không phân biệt kỳ thị, đến nỗi thi quốc tịch cũng bằng tiếng Việt, muốn gì nữa, kẻo mang tiếng mẹ chồng độc ác khắt khe! Sang đến Mỹ, chưa học gì hết, lại đẻ con ngay, Mỹ đúng là quý nhân :”Tu thân là sửa mình, người dậy ta là thầy ta, người giúp ta là bạn ta”. Cùng một lúc vừa là bạn vừa là thầy, khỏi chê!
     Tóm lại, trước thành tích của MTGP/MN và bài học giải phẫu mắt của MT Đề Đốc, ngoan cố xác định: “Chúng tôi không công nhận cờ đỏ ”, nhưng chính quyền Mỹ không thèm trả lời, họ kiên nhẫn đợi những thế hệ tới được khai tâm của nền giáo dục Mỹ, thoát khỏi căn bệnh ấu trĩ! 
Phạm Hữu Tạo, ngày 2/8/07
ĐDTB. ngày 30/9/07

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét