Thứ Hai, 5 tháng 12, 2016

Phát biểu của đồng chí Fidel Castro tại cuộc mít tinh quần chúng ở vùng giải phóng Quảng Trị (đồi 241, tháng 9/1973)

Thưa các đồng chí đại diện Mặt trận dân tộc giải phóng miền Nam Việt Nam thân mến!

Thưa các đồng chí đại diện Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam thân mến!

Thưa các bạn đại diện các lực lượng vũ trang giải phóng miền Nam Việt Nam quang vinh!

Thưa các bạn đại diện các tổ chức quần chúng cách mạng!
Chúng tôi đã vượt hơn 20 nghìn cây số để đến đây. Đó là biểu tượng của mối tình hữu nghị, đoàn kết vĩ đại của nhân dân chúng tôi đối với nhân dân Việt Nam. 

Nhân dân Cuba chúng tôi đã từng ngày dõi theo cuộc đấu tranh quên mình của nhân dân Việt Nam. Như đồng chí Trần Nam Trung vừa nói ở đây: Cuba là nước đầu tiên trên thế giới công nhận Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam; là nước đầu tiên trên thế giới cử phái đoàn ngoại giao đến vùng giải phóng miền Nam Việt Nam. Và hôm nay, Cuba lấy làm vinh dự là nước bạn đầu tiên, là Chính phủ đầu tiên cử một đoàn đại biểu chính thức đến vùng giải phóng miền Nam Việt Nam. Đoàn đại biểu chúng tôi cảm thấy vô cùng vinh dự được có cuộc gặp này với những chiến sĩ anh hùng như các bạn, với một dân tộc anh hùng như nhân dân miền Nam Việt Nam. Không một dân tộc nào trong thời đại ngày nay đã chiến đấu gian khổ, kiên cường như nhân dân Việt Nam vì nền độc lập của mình. 

Chủ tịch Fidel phát biểu tại vùng giải phóng Quảng Trị năm 1973 - Ảnh: TL

Chúng ta hãy nhớ lại lịch sử từ thời khắc Chủ tịch Hồ Chí Minh kính mến tuyên bố nước Việt Nam độc lập. Trong tất cả các thời đại, dân tộc Việt Nam đã từng chiến đấu rất ngoan cường để bảo vệ nền độc lập của mình, và luôn giành được thắng lợi. Trước khi bọn thực dân Pháp đến đây, Việt Nam vốn là một nước độc lập. Nhưng do sự thối nát của một triều đại phong kiến phản động mà Việt Nam bị thực dân Pháp chiếm đóng. Không bao giờ chịu khuất phục, nhân dân Việt Nam đã dũng cảm chiến đấu hết năm này qua năm khác chống thực dân Pháp. Cuộc đấu tranh đó có đặc điểm mới khi giai cấp công nhân Việt Nam xuất hiện, và Chủ tịch Hồ Chí Minh kính mến, với tư tưởng sáng suốt và thiên tài của mình, đoàn kết công nhân, nông dân và các lực lượng tiến bộ Việt Nam lại, tổ chức nên một đảng tiên phong để đưa cuộc đấu tranh của nhân dân đến thắng lợi. Nhân dân Việt Nam đã giành lại độc lập của mình năm 1945, nhưng các thế lực đế quốc lại can thiệp một lần nữa. Ở phía Bắc, bọn phản động Tưởng Giới Thạch kéo vào; ở phía Nam là bọn thực dân đế quốc Anh, Pháp… Một lần nữa, bọn thực dân Pháp, những kẻ đã mất hết danh dự khi không bảo vệ được đất nước mình chống lại phát xít Hit-le, lại phát động cuộc chiến tranh xâm lược mới chống Việt Nam. Nhân dân Việt Nam buộc phải tiến hành một cuộc kháng chiến vô cùng gian khổ, trong gần 10 năm, để cuối cùng có chiến thắng Điện Biên Phủ lịch sử và Hiệp định Giơ- ne- vơ công nhận nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, và quyền của nhân dân Việt Nam được quyết định một cách dân chủ, tự do công việc nội bộ của mình. Nhưng khi bọn thực dân Pháp bị đánh bại thì đế quốc Mỹ lại nhảy vào. Đế quốc Mỹ có gì phải tìm kiếm ở đây? Mặc dù không có một quyền nào, không có một lý do nào, nhưng đế quốc Mỹ đã can thiệp vào miền Nam Việt Nam. Chúng đã phá hoại Hiệp định Giơ- ne- vơ, ngăn cản cuộc tổng tuyển cử dân chủ, chà đạp quyền dân chủ và quyền toàn vẹn lãnh thổ của nhân dân Việt Nam. Đế quốc Mỹ đã lập nên một chính quyền thực dân kiểu mới xấu xa ở miền Nam Việt Nam, đã sử dụng mọi thủ đoạn quân sự, kinh tế, tư tưởng để hòng khuất phục nhân dân miền Nam Việt Nam. Tệ hại nhất là chúng đã lập nên một chính quyền tay sai để đàn áp dã man, hòng đè bẹp ý chí chiến đấu quật cường của nhân dân miền Nam Việt Nam. Chúng đã bắt bớ, giam cầm và giết chết hàng chục vạn người yêu nước ở miền Nam Việt Nam. Không thể chịu được, nhân dân miền Nam Việt Nam đã phải nổi dậy cầm súng chống lại chính quyền tay sai, chống lại ách thống trị thực dân kiểu mới của Mỹ, để bảo về quyền tự do, độc lập và quyền sống của mình. Năm 1959, nếu không sự can thiệp của đế quốc Mỹ thì nhân dân miền Nam Việt Nam đã có thể quét sạch chính quyền tay sai trong một vài tuần. Nhưng lúc bấy giờ đế quốc Mỹ vẫn còn mạnh và rất ngạo mạn, đã không để nhân dân miền Nam Việt Nam được tự do. Chúng quyết sử dụng mọi phương tiện quân sự, mọi thủ đoạn đàn áp để ngăn cản thắng lợi của nhân dân Việt Nam. Chúng đã bất chấp xương máu của nhân dân, đói khổ của nhân dân, đau đớn của nhân dân; quyết đè bẹp ý chí tự do của nhân dân Việt Nam, mặc dù đất nước này ở xa Mỹ hàng vạn dặm. Vì vậy, nhân dân miền Nam Việt Nam anh hùng lại phải tiến hành một cuộc chiến tranh vô cùng khốc liệt trong 18 năm. Đế quốc Mỹ đã dùng mọi thủ đoạn, vũ trang đến tận răng cho chính quyền bù nhìn để tiến hành cuộc “Chiến tranh đặc biệt” dưới sự chỉ huy của cố vấn Mỹ. Nhưng rồi chiến lược “Chiến tranh đặc biệt” của chúng bị đánh bại. Chúng phải chuyển sang tiến hành “Chiến tranh cục bộ” với sự có mặt của hàng chục vạn quân Mỹ. Mặc dù vậy, chúng cũng không thể nào đánh bại được cuộc chiến đấu anh hùng của nhân dân miền Nam Việt Nam. Chúng đã tiến hành cuộc chiến tranh phá hoại đầy tội ác chống nhân dân miền Bắc Việt Nam. Một lần nữa, chúng lại bị đánh bại. Chúng không thể nào khuất phục được nhân dân Việt Nam. Nhân dân miền Nam Việt Nam với tinh thần chủ động tiến công đã đánh bại hoàn toàn chiến lược “Chiến tranh cục bộ”, buộc đội quân viễn chinh Mỹ phải rút lui. Lúc bấy giờ, bọn đế quốc Mỹ lại bày ra một chiến lược mới mà chúng gọi là “Việt Nam hóa chiến tranh”, có nghĩa là “dùng người Việt Nam đánh người Việt Nam”. Chúng lao vào tổ chức một đội quân đàn áp khổng lồ ở miền Nam Việt Nam. Mặc dầu vậy, chúng vẫn không thu được kết quả gì. Từ mùa xuân năm 1972, trước cuộc chiến đấu anh hùng của nhân dâ n Việt Nam, kế hoạch “Việt Nam hóa chiến tranh” của Mỹ bị sụp đổ. Đế quốc Mỹ phải chấp nhận ngừng ném bom miền Bắc và phải ký Hiệp định Paris. Với Hiệp định Paris, Mỹ phải chấp nhận rút toàn bộ quân của chúng khỏi miền Nam Việt Nam. Đó là thắng lợi to lớn, thắng lợi thần kỳ của Việt Nam. Vì trước đây bọn thực dân Pháp đã phải rút lui; bây giờ, sau 20 năm, đế quốc Mỹ cũng phải rút lui. Ngoài ra, một phần lớn lãnh thổ miền Nam Việt Nam đã được giải phóng; phần lớn lãnh thổ của Lào và Campuchia cũng đã được giải phóng. Như vậy là do kết quả của cuộc đấu tranh anh hùng của nhân dân, phần lớn lãnh thổ các nước Đông Dương đã được giải phóng. 

Cuộc đấu tranh anh hùng của nhân dân Việt Nam và nhân dân các nước Đông Dương không phải là uổng công vô ích. Cuộc đấu tranh đó đã phải tiến hành trong điều kiện cực kỳ khó khăn gian khổ nhưng đã đạt được những thắng lợi tuyệt vời. Các bạn đã dạy cho đế quốc Mỹ một bài học lớn. Chúng đã tự cho mình là mạnh hơn ai hết và không ai có thể đánh bại được chúng. Nhưng bây giờ một dân tộc nghèo khó như Việt Nam lại có thể đánh bại được chúng. Vấn đề là, một dân tộc anh hùng, một dân tộc quyết đấu tranh vì độc lập tự do của mình, một dân tộc dũng cảm và danh dự, là một dân tộc bất khả chiến bại. Bọn đế quốc không phải là vô địch. Chính nhân dân Việt Nam mới là một dân tộc vô dịch. Đó là bài học vĩ đại mà các bạn đã đem lại cho các dân tộc bị áp bức bóc lột ở châu Á, châu Phi và châu Mỹ La tinh. Bây giờ ở khắp mọi nơi trên thế giới bọn đế quốc đã mất uy tín. Trong khi đó, uy tín và danh dự của nhân dân Việt Nam thì không ngừng lớn lên. Cuộc đấu tranh anh hùng của nhân dân Việt Nam đã tác động ngay đến cả nền chính trị của Mỹ, vì một bộ phận quan trọng trong nhân dân Mỹ đã tỉnh ngộ về chủ nghĩa đế quốc, cảm thấy vô cùng xấu hổ về những tội ác mà đế quốc Mỹ đã gây ra ở Việt Nam. Nhiều công dân, nhiều thanh niên Mỹ đã bị truy tố, bị đánh đập, thậm chí còn bị giết hại, bởi vì ngay cả người Mỹ cũng đã bắt đầu đấu tranh bảo vệ Việt Nam. Đó là công lao vô cùng to lớn của nhân dân Việt Nam anh hùng đối với toàn thể nhân loại. 

Nhưng như đồng chí Trần Nam Trung vừa nói ở đây, mặc dù bị đánh bại, bọn đế quốc vẫn chưa từ bỏ ý đồ duy trì chế độ thực dân kiểu mới ở miền Nam Việt Nam. Chính vì vậy mà cần phải tiếp tục đấu tranh kiên quyết, và cần có sự ủng hộ của nhân dân thế giới đòi đế quốc Mỹ và chính quyền bù nhìn phải thi hành Hiệp định Paris. Đế quốc Mỹ và ngụy quyền tay sai biết rõ rằng, nếu Hiệp định Paris được thi hành thì chúng sẽ bị đánh bại. Chính vì vậy mà chúng không muốn thi hành Hiệp định; không muốn tôn trọng vùng giải phóng mà Hiệp định đã công nhận; không muốn thả tù chính trị như Hiệp định đã ghi rõ. Chúng đang chống lại hòa hợp dân tộc; chống lại các quyền tự do của nhân dân miền Nam Việt Nam. Nhân dân miền Nam Việt Nam đang được sự ủng hộ hoàn toàn của tất cả các dân tộc trên thế giới trong cuộc đấu tranh đòi thi hành Hiệp định Paris. Chỉ có chính quyền tay sai Mỹ ở Sài Gòn thì chống lại. Tại sao vậy? Bởi vì chừng nào Hiệp định chưa được thi hành thì chúng còn có đặc quyền đặc lợi. Vì bọn phản động muốn sống không lao động, muốn tiếp tục bóc lột nhân dân miền Nam Việt Nam. Thật là khác biệt biết bao giữa bọn bù nhìn tay sai Mỹ và những người cách mạng, người lao động có danh dự, có đạo đức, có bản lĩnh, quên mình, dũng cảm và đầy lòng yêu nước. Và trong cuộc đấu tranh giữa một bên là đạo đức, tinh thần của những người cách mạng, và một bên là sự sa đọa, vô đạo đức của bọn phản cách mạng, thì nhất định cách mạng sẽ chiến thắng. 

Nhưng không phải chỉ có đấu tranh để thực hiện Hiệp định Paris. Nhân dân Việt Nam còn phải phấn đấu gian khổ để tổ chức lại vùng giải phóng, tổ chức nhân dân; phải làm việc hết sức mình, phải nâng cao giác ngộ của đồng bào còn sống trong vùng tạm chiếm. Phải phấn đấu hết sức để củng cố thế đứng của cách mạng. Phải phấn đấu cho các vùng giải phóng, các căn cứ địa của cách mạng trở thành những vùng bất khả xâm phạm. Phải tự xây dựng lực lượng thật hùng mạnh, để bọn bù nhìn trong cơn tuyệt vọng không dám đánh vào các lực lượng cách mạng miền Nam Việt Nam. Phải tăng cường sức mạnh của mình để nếu bọn tay sai Mỹ liều lĩnh tấn công thì chúng sẽ bị đánh bại. 

Thưa các đồng chí và các bạn thân mến!Hôm nay, chúng ta tụ họp lại đây trong lòng lãnh thổ giải phóng miền Nam Việt Nam, tại một nơi mà trước đây có 1 căn cứ quân sự của đế quốc Mỹ tưởng chừng bất khả xâm phạm nhưng đã bị đè bẹp. Đoàn chúng tôi đã từ sông Bến Hải đến đây một cách yên bình theo đường số 1, qua Đông Hà, rồi đường 9 nổi tiếng, và bây giờ chúng tôi đang đứng trên ngọn đồi 241 lịch sử mà các bạn đã đánh chiếm bằng chủ nghĩa anh hùng và lòng quả cảm của mình. Vừa rồi, các đồng chí có kể lại cho chúng tôi là các đồng chí đã đánh chiếm các căn cứ ở đây như thế nào, đã đè bẹp các hệ thống quân sự ở đây chỉ trong vài ngày ra sao. Điều đó chắc là bọn đế quốc chẳng bao giờ tưởng tượng nổi. Những thắng lợi giành được ở đây cũng như những nơi khác ở miền Nam Việt Nam đã đem lại một kết quả tuyệt vời, đã buộc đế quốc Mỹ phải ngừng ném bom phá hoại miền Bắc Việt Nam, buộc chúng phải ký Hiệp định Paris và vĩnh viễn rút quân đội Mỹ khỏi miền Nam Việt Nam. Đó là một thành quả vô cùng to lớn. Và thắng lợi cuối cùng giải phóng miền Nam Việt Nam, hòa bình thống nhất đất nước sẽ chỉ còn là vấn đề thời gian. 

Sáng nay, trên đường đến đây lúc bình minh, chúng tôi đã có một ngày thật đẹp trời, một ánh mặt trời chói lọi dâng lên từ chân trời phía đông. Ngắm cảnh đồi núi điệp trùng, cảnh bình nguyên bừng sáng, chúng tôi thầm nghĩ, tương lai của Việt Nam sẽ rực rỡ, đẹp đẽ biết bao. Nhất định rồi, tương lai của Việt Nam sẽ sáng lạn như ánh mặt trời chào đón chúng tôi hôm nay, và Việt Nam nhất định sẽ được xây dựng lại mười lần to đẹp hơn, như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tiên liệu. Trong sự nghiệp mới này, những người cách mạng Cuba, toàn thể nhân dân Cuba, những người đang xây dựng chủ nghĩa xã hội cách Mỹ 90 dặm, sẽ luôn kề vai sát cánh cùng các bạn. 

Hôm nay, với lòng biết ơn và thán phục vô hạn đối với các bạn, chúng tôi hồi tưởng lại những chiến công hiển hách và những chiến thắng vinh quang; chúng tôi tưởng nhớ đến hàng nghìn người Việt Nam anh hùng đã hiến dâng xương máu của mình cho tự do của Tổ quốc. Những nỗ lực của họ không phải là vô ích; những hy sinh của họ không phải là vô ích. Từ xương máu của họ đổ xuống đang vươn lên một nước Việt Nam bất khuất và chiến thắng. 

Vinh quang đời đời thuộc về những anh hùng liệt sĩ đã hy sinh cho Tổ quốc!

Nhân dân Việt Nam anh hùng muôn năm!

Tình hữu nghị Cuba - Việt Nam muôn năm!
(Ghi theo lời dịch của đồng chí Nguyễn Xuân Phong, cán bộ đối ngoại Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam, đăng trên báo Nhân Dân số ra ngày 19/9/1973)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét