
Lê Hiếu Đằng
Đọc lá thư tuyệt
mệnh của Lê Hiếu Đằng trên trang Bô-shit và Diện gay tôi mới hiểu tại sao ông
ra nông nỗi này.
Thưa
ông, một lá thư ông để lại mà theo ông “có mục đích là thanh toán, tính sổ cuộc
đời của mình, trang trải những món nợ còn lại để gửi các vị lãnh đạo Đảng CSVN”.
Chao ôi một người vẫn vỗ ngực tự xưng danh dân chủ, hoạt động vì nhân dân mà lại
có lời lẽ cực đoan kiểu “sát ván” như ông quả là một cú shock với những người
đã từng biết đến tên ông trong quá khứ.
Thưa
ông Lê Hiếu Đằng! Một chút danh tiếng tàn phai còn sót lại, ông đốt nốt vào
canh bạc cuối cùng “lá thư tuyệt mệnh”. Đọc thư tuyệt mệnh của ông người ta thấy
rõ một quá trình biến chất, thoái hóa của một cán bộ đã từng tham gia cách mạng,
đã có những đóng góp nhất định cho phong trào giải phóng dân tộc. Tất cả chỉ vì
những yếu tố cá nhân khiến ông “trở cờ” phản bội lại dân tộc, phản bội Đảng, phản
bội lại những người đồng đội khi xưa đã dìu dắt, dạy dỗ ông để ông có được một
cuộc sống no đủ như ngày hôm nay.
Sự
hằn học và tráo trở là cái mà người đọc có thể cảm nhận được trong bức thư “tuyệt
mệnh” của ông. Ông chụp mũ, kể tội Đảng, tổ chức mà ông đã đi theo suốt 45 năm,
cùng với đó là việc phủ nhận sạch trơn những thành quả mà hơn 80 năm qua Đảng
CSVN đã giành được.
Phải chăng bệnh
tình quá nặng khiến ông không còn nhớ chính Đảng CSVN đã đưa dân tộc ta thoát
khỏi ách đô hộ cả trăm năm của thực dân Pháp, đánh đuổi đế quốc Mỹ, thống nhất
đất nước? Phải chăng vì mụ mẫm mà ông quên rằng Việt Nam là một câu chuyện
thành công về quá trình phát triển. Công cuộc Đổi mới kinh tế và chính trị bắt
đầu triển khai từ năm 1986 đã đưa Việt Nam từ một trong những quốc gia nghèo nhất
trên thế giới với thu nhập bình quân đầu người dưới 100 đô la Mỹ, trở thành quốc
gia có thu nhập trung bình chỉ trong vòng 25 năm với thu nhập đầu người lên tới
1.130 đô la Mỹ vào cuối năm 2010. Theo số liệu của Ngân hàng thế giới
WB, tỷ lệ dân nghèo giảm mạnh từ 58% năm 1993 xuống còn 14,5% vào năm 2008, đồng
thời các chỉ số an sinh xã hội khác cũng được cải thiện đáng kể. Việt Nam đã đạt
được 5 trong số 10 Mục tiêu Phát triển Quốc gia Thiện nhiên kỷ ban đầu và đang
tiến triển rất tốt để có thể đạt thêm 2 Mục tiêu nữa trước năm 2015.
(Nguồn: WB)
|
|||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||||
Về văn học, nghệ thuật cũng có
thể nói: văn học cách mạng thời kỳ kháng chiến chống pháp và chống Mỹ đã có được
những tầm cao đáng kính trọng, song không thể phủ nhận được thành quả của văn học,
nghệ thuật trong giai đoạn đổi mới.
Hãy làm những
so sánh với xu hướng phát triển văn học chung trên toàn thế giới, có lẽ những
tác phẩm văn học nổi tiếng nhất cũng không nằm ở thời hiện tại. có lẽ ông quên
rằng những Cuốn theo chiều gió, Hội chợ phù hoa, Đồi gió hú, Chiến tranh và hòa bình, Jen Ero ...đều
là những tác phẩm kinh điển mà những tác phẩm hiện đại ngày nay khó
lòng so sánh. Song nếu vì thế mà phủ nhận văn học hiện đại sẽ là một
đánh giá sai lầm và thiếu khách quan. Với sự phát triển như vũ bão về
công
nghệ và chất lượng cuộc sống ngày càng được nâng cao, thay vì chỉ có một
vài tờ
báo in, một vài đầu sách như những năm bao cấp, người ta có cả một kho
sự lựa
chọn cách giải trí và tiếp cận thông tin của mình, từ phim ảnh, báo mạng
và bây
giờ là kho thông tin vô tận trên mạng internet nơi mà bất cứ ai cũng có
thể trở
thành những nhà văn viết về cuộc sống xung quanh mình, chia sẻ cảm xúc
của mình
trước bao biến cố của xã hội.
Thưa ông, có
thể nói trong quá trình xây dựng và phát triển, Đảng cộng sản không phải
không
có những sai lầm, thiếu sót. Với đội ngũ Đảng viên ngày một đông, không
thể
tránh khỏi những thiếu sót trong công tác quản lý. Chỗ này, chỗ kia vẫn
còn đó
những kẻ núp danh đảng để làm những việc tham nhũng, tiêu cực. Song đó
không phải
là bản chất của vấn đề, bởi Đảng luôn nhìn nhận những yếu kém của mình
và tìm cách khắc phục, sửa chữa. Là một đảng viên đã từng sống chết với
đảng, thiết nghĩ
ông sẽ là những người đóng góp xây dựng Đảng, đấu tranh, vạch mặt những
kẻ
xấu làm trong sạch hàng ngũ của Đảng - tổ chức mà ông đã gắn bó quá nửa
cuộc đời.
Xây dựng Đảng
trong sạch, vững mạnh là trách nhiệm của mỗi Đảng viên trong đó có ông. Không
thể vì những sai lầm nhỏ hay bức xúc giữa ông với một cá nhân nào đó lại khiến
ông trở cờ, phản bội lại tổ chức. Bởi điều đó chứng tỏ bản lĩnh chính trị của
ông đã không còn trong những ngày tháng khó khăn của công cuộc đổi mới này.
Có thể ông sắp
đi xa, về cõi vĩnh hằng, đó là quy luật của tự nhiên, sinh hữu hạn tử bất kỳ,
cát bụi lại trở về với cát bụi. Tôi cũng chỉ mong rằng với 45 năm đứng trong
hàng ngũ những người cộng sản chân chính, xin ông đừng để những hằn học, những
cái nhìn lệch lạc biến ông thành con bài chính trị để những kẻ cơ hội lợi dụng
tuyên truyền chống Đảng.
Kính!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét