Hiển thị các bài đăng có nhãn DIỂN BIẾN HÒA BÌNH. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn DIỂN BIẾN HÒA BÌNH. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 16 tháng 4, 2021

Nguyễn Đình Cống: vị giáo sư xưa và kẻ phản đảng hiện nay

 Trước hết, tôi có một vài tâm sự với Giáo sư Nguyễn Đình Cống: Cách đây tròn 30 năm, lớp sinh viên đại học chúng tôi được thầy trực tiếp giảng dạy, ai cũng biết đến tiếng tăm của Giáo sư Nguyễn Đình Cống ở Trường Đại học Xây dựng. Một người thầy có trình độ về khoa học vật liệu xây dựng bê tông cốt thép từng được đào tạo ở nước ngoài, luôn được sinh viên kính trọng, ngưỡng mộ, ai cũng muốn được làm học trò của thầy.

Thế nhưng, đúng vào dịp Đảng ta kỷ niệm 86 năm ngày thành lập (3/2/1930 – 3/2/2016), tôi đọc được những chia sẻ của Giáo sư Nguyễn Đình Cống trên mạng xã hội với cái gọi là “thông báo từ bỏ Đảng”, tôi giật mình với cái tên “Giáo sư Nguyễn Đình Cống”. Đọc đi đọc lại cái “thông báo” đó mà lòng tôi nhói đau khi biết tác giả của nó lại chính là Giáo sư Nguyễn Đình Cống mà tôi và lớp sinh viên ngày ấy luôn ngưỡng mộ và kính trọng hết mực. Tôi không tin đó là sự thật, nhưng qua bạn bè và mọi người cho biết, tôi vô cùng thất vọng, không hiểu “ma xui quỷ dẫn lối” thế nào mà người thầy đáng kính của tôi lại trở thành người như vậy. Công khai chống Đảng, phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lênin, phủ nhận thành quả cách mạng dưới sự lãnh đạo của Đảng, xuyên tạc sự thật và trở thành kẻ vô ơn bạc nghĩa, làm mất đi hình ảnh của một người thầy đáng kính ngày xưa.

  Giáo sư Nguyễn Đình Cống được sinh ra và lớn lên dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, những năm đất nước còn khó khăn, trong khi lớp lớp thanh niên đều ra chiến trường, với biết bao hy sinh xương máu, không tiếc thân mình vì sự nghiệp giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, thì Giáo sư được Đảng, Nhà nước ưu ái tạo điều kiện cho đi ăn học ở Liên Xô. Bao nhiêu năm đứng trên bục giảng trường Đại học Xây dựng, bao thế hệ sinh viên đã học Giáo sư ra trường và trở thành những người thành đạt. Còn đối với Giáo sư, ở tuổi đã xế chiều, được Đảng và Nhà nước cho nghỉ chế độ, học vấn đủ đầy, công danh, sự nghiệp khó ai sánh bằng. Tại sao Giáo sư không an phận với những gì Đảng và Nhà nước đã ưu ái mà lại quay ra phản bội lại lý tưởng một thời ông theo đuổi, phản bội lại chính tổ chức đã nuôi dưỡng và cho Giáo sư tất cả vinh quang trong cuộc đời. Việc Giáo sư cố tình “công khai tuyên bố” rời bỏ lý tưởng mà mấy chục năm phấn đấu là việc riêng của cá nhân Giáo sư, tôi không quan tâm nhiều. Nhưng Giáo sư lại ngang nhiên công khai đưa ra những quan điểm sai trái, xuyên tạc, phản động, chống đối Đảng, chống đối cách mạng. Đó là một tội lỗi còn trên cả sự tha hóa, suy thoái của cá nhân. Thái độ vong ơn, bội nghĩa đối với đất nước, dân tộc, với chế độ xã hội chủ nghĩa của Giáo sư hoàn toàn trái với đạo lý, truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.

  Thứ hai, gần đây đọc trên mạng xã hội thấy bài viết của Giáo sư với tiêu đề: Phản biện 3 nghị quyết về kinh tế. Thực chất đây không phải là một phản biện khách quan, khoa học, mà là sự hằn học cá nhân, cố tình xuyên tạc sự thật, phủ nhận sạch trơn quan điểm, chủ trương của Đảng. Toàn bộ bài viết sặc mùi chống đối, sau khi vòng vo dẫn luận một hồi, cuối cùng vẫn quay về cái đích: Đảng phải từ bỏ chủ nghĩa Mác – Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; Đảng phải từ bỏ vai trò lãnh đạo; phủ nhận con đường xã hội chủ nghĩa mà Đảng ta, Chủ tịch Hồ Chí Minh và toàn thể nhân dân Việt Nam đã lựa chọn. Phản biện cái giọng điệu này là Giáo sư đang tiếp tay cho các thế lực thù địch chống phá Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta.

Như chúng ta đều biết, Hội nghị lần thứ 5 Ban Chấp hành Trung ương khóa XII của Đảng Cộng sản Việt Nam thông qua 3 nghị quyết về kinh tế, thể hiện sự quyết tâm của toàn Đảng, toàn dân ta nhằm đột phá phát triển kinh tế đất nước với mục tiêu là xây dựng chủ nghĩa xã hội, phù hợp với điều kiện của Việt Nam. Nghị quyết ban hành đã nhận được sự đồng tình, nhất trí cao trong toàn xã hội, nhất là đối với thành phần kinh tế tư nhân, và các doanh nghiệp và doanh nhân. Nghị quyết Trung ương 5 đã đáp ứng yêu cầu đẩy mạnh sự nghiệp đổi mới để phát triển đất nước phù hợp với thực tiễn nước ta.

Thứ ba, Giáo sư Nguyễn Đình Cống cho rằng: “cái đuôi định hướng xã hội chủ nghĩa thực ra là sự chắp vá gượng ép, chỉ nhằm làm thỏa mãn sự nhận thức hời hợt, sự bảo thủ ý thức hệ của một số ít người trong nước đã mắc bệnh nghiện CNXH”. Đây là luận điệu cố tình phủ nhận chủ trương phát triển kinh tế thị trường định hướng XHCN ở nước ta. Độc lập dân tộc và chủ nghĩa hội là mục tiêu xuyên suốt của cách mạng Việt Nam. Nhận thức về phát triển kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa là một quá trình tìm tòi, khám phá và là một sự vận dụng sáng tạo và khoa học của Đảng Cộng sản Việt Nam về phát triển kinh tế phù hợp với quy luật khách quan và thực tiễn nền kinh tế Việt Nam. Giáo sư nói rất đúng: đã là ý thức hệ, nền tảng chính trị tư tưởng của một Đảng, của một dân tộc phải vững vàng, kiên định. Ý thức hệ không thể “sớm nắng, chiều mưa” dễ gì thay đổi được. Chỉ có Giáo sư mới là người mà bản lĩnh chính trị “mưa nắng thất thường”, nay theo Đảng, phấn đấu vì mục tiêu lý tưởng của Đảng, mai lại tuyên bố rời bỏ Đảng, ra sức tuyên truyền, chống phá Đảng. Hơn nữa, con đường xã hội chủ nghĩa là sự lựa chọn tất yếu của lịch sử dân tộc Việt Nam, là mục tiêu, lý tưởng của toàn Đảng và toàn dân. Không thể có thế lực nào xoay chuyển nổi mục tiêu này. Những hành động phá hoại, xuyên tạc của Giáo sư và các thế lực thù địch chỉ là “vô tích sự” mà thôi.

Cuối cùng, tôi muốn nói với Giáo sư một điều là: Đối với dân tộc Việt Nam, đối với Đảng Cộng sản Việt Nam, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội là con đường đã lựa chọn đúng đắn và duy nhất, không một thế lực nào có thể ngăn chặn được. Mọi sự chống phá, xuyên tạc, phủ nhận thành quả cách mạng chỉ là những “thứ rác rưởi” cần phải loại bỏ. Giáo sư tuổi đã cao, hãy chú trọng giữ gìn sức khỏe, là tấm gương sáng để con cháu học tập. Đừng vì những ích kỷ cá nhân, hay sự xúi giục của những kẻ xấu mà làm những điều hại nước, hại dân..https://nhanvanviet.com/chong-dbhb/nguyen-dinh-cong-vi-giao-su-xua-va-ke-phan-dang-hien-nay/

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

Nhận diện thủ đoạn của một bài viết phản động trên Internet

Trong thời đại bùng nổ thông tin hiện nay, Internet được xem là công cụ truyền tải thông tin thông dụng và phổ biến nhất. Vì vậy mà mọi vấn đề trong đời sống xã hội đều được Update lên mạng một cách nhanh chóng và lan tỏa rộng rãi. Dưới lăng kích của các tác giả khác nhau về cùng một vấn đề, có thể có người phản ánh chính xác, có người phản ánh sai lệch, cũng có người dùng các thủ thuật để che dấu mục đích của mình. Tùy vào trình độ, khă năng của người đọc mà qua quá trình ghi nhận thông tin có thể đánh giá chính xác nội dung của bài viết. Hiện nay, các thế lực thù địch tích cực đẩy mạnh chiến lược DBHB nhằm xóa bỏ chế độ XHCN ở nước ta. Cùng với thế và lực của Việt Nam ngày càng tăng, hoạt động phá hoại tư tưởng đối với các tầng lớp nhân dân (đặc biệt là sinh viên, tri thức) càng được các thế lực thù địch và bọn phản động chú ý khai thác. Để có cái nhìn rõ hơn một phần của hoạt động này, hãy cùng nhìn nhận một vài thủ đoạn mà các bài viết có thể dể dàng đánh lừa bạn đọc để che dấu mục đích phản động của nó.
- Nội dung bài viết thường bắt đầu được dẫn dắt bằng sự đồng tình của người đọc với các dẫn chứng chính xác kiểu như: đất nước Việt Nam anh hùng, lịch sử hàng ngàn năm bị đô hộ, Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam, sửa đổi Hiến pháp là yêu cầu cấp thiết… Khi đã gây được thiện cảm với người đọc với vẻ bề ngoài “hào nhoáng” của mình, tiếp đến tác giả bài viết đưa người đọc đến với những vấn đề “nóng” trong thực tế - một phần nhỏ bé trong bất kỳ xã hội nào như: kể ra các yếu kém, thiếu sót của chính quyền; những khó khăn của nền kinh tế, tham nhũng… bằng những dẫn chứng toàn bịa đặt từ đó quy kết cho các vị lãnh đạo, quy kết vào bản chất của Nhà nước của chế độ. Tất nhiên hệ quy chiếu được các tác giả đưa ra để so sánh là những giá trị dân chủ Phương Tây, chủ nghĩa dân tộc cực đoan hay những nền kinh tế tư bản khổng lồ… và hướng theo bản đồ suy nghĩ chống phá đã được định sẵn. Điều này xa lạ với tính bao dung, cái “tâm” trong sáng và tinh thần xây dựng, đoàn kết của người Việt Nam. Tất nhiên, họ cũng dễ dàng “bỏ quên” những thành tựu mà đất nước đã vượt lên những khó khăn, thách thức để vươn lên trong thời gian qua. Có lên “thiên đàng” chắc tác giả của các bài viết này cũng không thể thực hiện được một nhiệm vụ đơn giản: Chứng minh - Bằng chứng, bằng chứng và bằng chứng. Ở đây, tác giả các bài viết này thường mặc định rằng tất cả các thành viên của một nhóm nào đó đều giống như những thành viên thu hút sự chú ý của truyền thông nhất, tất cả những lời kích động, buộc tội đều giống nhau để dễ đàng suy bừa từ một hiện tượng này sang một hiện tượng khác mà không kèm theo căn cứ nào. Ví dụ:
Tại sao Việt Nam theo Cộng Sản mà không bằng Mỹ?
Mày nói không nên đa đảng à ? Đa đảng mới bằng Mỹ chớ!
Các nước một Đảng đều nghèo trong khi các nước đa đảng đều giàu, theo đa đảng !
Hay những lập luận kiểu:
Mỹ dân chủ lắm, vì thế nó mạnh lắm. Việt Nam không dân chủ nên không mạnh. Muốn sướng thân thì cứ theo chúng tao mà phản động, rồi sẽ được sung sướng như bên Mỹ?
Vì lười biếng suy nghĩ và cái nhìn phiến diện nên người ta sẵn sàng tuôn ra những câu chữ, những ý tưởng mặc định đã có sẵn trong đầu để nhanh chóng có được bố thí một khoản “tài chính” nào đấy. Những ý tưởng mặc định đó dần dần đã được cấy vào não trạng quá lâu, nên khi được lồng ghép vào các bài viết, nó trở thành một quán tính, một lối mòn dễ đi vào trí nhớ của độc giả theo kiểu: “để lâu cứt trâu hóa bùn”. Tất nhiên, họ vẫn khăng khăng khẳng định mục đích của bài viết là “phản biện”, “công tâm”, “góp ý”.
- Cùng một chủ đề nhưng luận điệu của các bài viết được đặt vấn đề nhanh như súng liên thanh, nói nhiều đến mức mà nhiều người đọc ko có thời gian để kịp tranh luận, để phân biệt đúng hay sai, trắng hay đen. Và bên cạnh đó là hàng loạt ý kiên với nội dung kích động, đồng tình “cùng chiều” theo kiểu “vuốt đuôi” làm cho độc giả thấy đông mà hoang mang, thấy nhiều mà tin theo.
- Các bài viết phản động thường núp dưới danh nghĩa “góp ý”, “thỉnh nguyện thư” và gây chú ý bởi cái tít dật gân như: Lời kêu cứu, Vì tổ quốc, Vì dân… Thời điểm xuất hiện các bài viết kiểu này tập trung vào việc lợi dụng những sự kiện chính trị xã hội quan trọng (Góp ý sửa đổi Hiến pháp, Kỳ họp quốc hội…), những khó khăn trong đời sống xã hội (Lạm phát, Thiên tai, …), những công việc lớn của quốc gia (Chống tham nhũng, Xây dựng điện hạt nhân, Khai thác bô xít…)…
Hãy cùng kiểm chứng nhé ! ! !
                                                                   Hoa đất