Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Vai trò lãnh đạo của Ðảng Cộng sản Việt Nam là một tất yếu khách quan

Trong mấy năm qua, cứ gần tới một ngày lễ trọng đại của đất nước, là một số tổ chức, cá nhân lại tiến hành các hoạt động để qua đó bôi nhọ chế độ, xuyên tạc lịch sử. Gần đây, từ các sự kiện có liên quan đang diễn ra, tác giả Amari TX - một người Mỹ gốc Việt đã có bài viết đưa ra một số nhận xét và đánh giá. Báo Nhân Dân trích giới thiệu để bạn đọc tham khảo.
Ðọc bài của một "nhà bất đồng chính kiến" công bố gần đây, tôi không ngạc nhiên và cũng không bất ngờ về nhân vật mà các phần tử cơ hội, bất mãn đang ra sức tung hứng như "ngọn cờ" để chống phá Ðảng Cộng sản Việt Nam (ÐCS Việt Nam) và Nhà nước CHXHCN Việt Nam. Ông có một bảng "thành tích" đủ để thấy chân dung: ông là một trong những người đầu tiên ký vào "Kiến nghị 72"; là một trong những người đi đầu trong "phong trào biểu tình"; ông từng khẳng định: "Việc đổi tên nước là thời cơ rất lớn để thay đổi một số điều trong Hiến pháp, làm đòn bẩy cho sự phát triển của đất nước. Nếu vẫn như cũ thì rất tiếc, thời cơ qua đi", v.v...!? Hiện thời, dường như các "nhà dân chủ" đang có tham vọng làm một cuộc "cách mạng dân chủ mới" ở Việt Nam qua "hiệu triệu" của một ông già "chém gió". Tôi trân trọng quá khứ tham gia cách mạng và công tác của ông, nhưng tiếc thay, ông đã tự vứt bỏ sự trân trọng ấy, ông đã không đồng hành với Ðảng đến cùng. Trước sự cám dỗ hão huyền trên các phương tiện truyền thông không thiện chí với Việt Nam, ông đã nhập cuộc một cách xăng xái?
Ðọc bài viết của ông với lời "bạt gió" của ông chủ một trang mạng, tôi thấy một màu xám xịt xuyên suốt. Bài viết của ông là sự thóa mạ chủ nghĩa Mác, mạt sát ÐCS Việt Nam và chế độ chính trị - xã hội hiện nay ở Việt Nam, đòi thay đổi chính trị bằng cách thành lập một đảng phái khác. Lời lẽ mà ông đưa ra vẫn là bóp méo, xuyên tạc sự thật. Ông đả kích, nói xấu, kích động, song vẫn chỉ xoay quanh luận điệu "độc đảng, độc tài, không có tự do, dân chủ" như các "chiến sĩ dân chủ", các "nhà bất đồng chính kiến" khác vẫn ra rả bấy nay. Có khác chăng, chỉ là ông nói năng "văng mạng", "liều mạng" hơn mà thôi. Ông và mấy "nhà dân chủ" khác đang biến mình thành vai diễn trong vở kịch có kịch bản cũ mèm, với các diễn viên phần được người "cùng hội cùng thuyền" lăng-xê, phần tự huyễn hoặc cho mình là "nhà bất đồng chính kiến", "chiến sĩ đấu tranh vì dân chủ"... Ông đưa ra luận điệu: "không thể không đa nguyên, đa đảng được. Như vậy, Ðiều 4 Hiến pháp hiện nay là đi ngược lại với sự vận động của thực tiễn, cản trở sự phát triển của đất nước. Nếu Ðảng Cộng sản chấp nhận đa đảng thì sẽ tạo ra cho mình có sức kháng thể, tạo cơ may thoát được tình trạng quan liêu, tham nhũng làm ruỗng nát như hiện nay..."!? Ðây là lối nói hồ đồ, không căn cứ. Vậy đâu là chân lý? Tìm hiểu kỹ chúng ta thấy: Trong những năm gần đây, có ý kiến cho rằng, để có dân chủ, phải đa nguyên về chính trị, thực hiện phát triển kinh tế thị trường mà vẫn duy trì chế độ nhất nguyên về chính trị, một đảng duy nhất cầm quyền sẽ là một mâu thuẫn lớn gây bi kịch cho dân tộc? Từ đó, những người theo quan điểm này đề nghị phải xác lập chế độ đa đảng, phải xóa bỏ Ðiều 4 của Hiến pháp... Xin nói để ông và các "chiến hữu" của ông biết: một chế độ đa đảng chưa hẳn đã là chế độ đa nguyên về chính trị. Chẳng hạn, ở Mỹ hiện nay, tuy đảng Dân chủ và đảng Cộng hòa thay nhau cầm quyền, nhưng nếu xem đó là chế độ đa nguyên về chính trị thì chưa hẳn đúng. Bởi lẽ, hai đảng chỉ đối lập nhau trên một số phương diện không cơ bản; xét về bản chất giai cấp - xã hội, hai đảng là đồng nhất, có mục tiêu căn bản giống nhau là củng cố và phát triển thể chế tư bản chủ nghĩa ở Mỹ... Ở các nước khác cũng tương tự như vậy, cho dù nước Mỹ khác nước Anh, nước Anh lại không giống nước Pháp, nước Ý. Ở Anh và Nhật Bản, hiến pháp lại thừa nhận vai trò của nhà vua, họ là những nhà nước quân chủ lập hiến. Không ai ngớ ngẩn, rỗi hơi, vô lối đòi hỏi các quốc gia ấy xóa bỏ chế độ quân chủ lập hiến để hiến định chế độ cộng hòa, cộng hòa tổng thống hay cộng hòa dân chủ nhân dân...
Một chế độ nhất nguyên hay đa nguyên, về chính trị do một loạt nhân tố quy định, trong đó, đáng quan tâm nhất là: tương quan lực lượng giữa các giai cấp, bối cảnh xác lập vị trí lãnh đạo, vai trò cầm quyền của đảng, những thành tựu mà nhân dân đạt được trong thực tiễn phát triển xã hội dưới sự lãnh đạo của đảng đó. Vận dụng vào điều kiện cụ thể của Việt Nam trong thời kỳ lịch sử cận - hiện đại, có thể thấy ở nước ta, bối cảnh xác lập vị trí duy nhất lãnh đạo xã hội, xác lập vai trò duy nhất cầm quyền của ÐCS Việt Nam như sau: Ðây là nhân tố hoàn toàn khách quan, độc lập với ý chí của mọi chủ thể hoạt động chính trị. Vai trò lãnh đạo của ÐCS Việt Nam là một tất yếu khách quan của tiến trình lịch sử dân tộc, không phải do ai áp đặt lên xã hội. Ðường lối kháng chiến đúng đắn của ÐCS Việt Nam là ngọn cờ dẫn dắt, động viên, tổ chức nhân dân đấu tranh giành thắng lợi trong các năm kháng chiến lâu dài, gian khổ, từ chiến cuộc Ðông Xuân 1953 - 1954, chiến dịch Ðiện Biên Phủ lịch sử, đến thắng lợi của Genève năm 1954... tới ngày giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước. Thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước đánh dấu sự hoàn thành một cách vẻ vang cuộc cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân trên cả nước dưới sự lãnh đạo của ÐCS Việt Nam...
Sự lãnh đạo của Ðảng đối với Nhà nước đã trở thành nguyên tắc nhất quán. Nguyên tắc "bất biến" là vừa phải giữ vững quyền lãnh đạo chính trị của Ðảng với Nhà nước, vừa phải bảo đảm sự lãnh đạo của Nhà nước, làm cho Nhà nước trở thành một nhà nước dân chủ mới. Nhà nước dân chủ mới có nghĩa là nhà nước phải trở thành ngọn cờ tập hợp, đoàn kết toàn dân tộc; nhà nước ấy phải trở thành ngôi nhà chung đáng tin cậy của tất cả mọi người dân Việt Nam, ở trong nước cũng như ở ngoài nước. Ðây là sáng tạo độc đáo của Việt Nam, gắn liền với tên tuổi và sự nghiệp Hồ Chí Minh, nó không giống với bất kỳ nhà nước nào, dù là nhà nước được xây dựng theo mô hình xã hội chủ nghĩa trước đây hay nhà nước ở các nước khác đã xuất hiện và đang tồn tại trong lịch sử.
Còn ý kiến của ông cho rằng, Ðảng Cộng sản Việt Nam ngày nay trở thành "kiêu binh", đó là sự thóa mạ. Chúng ta thấy và không thể phủ nhận một thực tế là: Trong khi một loạt nước xã hội chủ nghĩa có lịch sử xây dựng chủ nghĩa xã hội dài hơn lần lượt sụp đổ, chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam vẫn đứng vững và nhờ đổi mới đúng đắn, nhân dân còn đạt thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử, được rất nhiều nước ca ngợi. Ðiều đó chứng tỏ ÐCS Việt Nam không chỉ tài tình trong lãnh đạo toàn dân chống chiến tranh xâm lược, mà còn thật sự xứng đáng là người lãnh đạo xây dựng đất nước trong thời bình, ngay cả khi bối cảnh quốc tế có những biến động khôn lường. Cội nguồn sâu xa nhất của mọi thành tựu mà nhân dân Việt Nam đã đạt được trong những năm qua là nhờ nhân dân tin ở Ðảng, quyết tâm thực hiện, cụ thể hóa những quan điểm, chủ trương, đường lối của Ðảng. Bằng lao động sáng tạo của mình, nhân dân biến chủ trương, đường lối của Ðảng thành hiện thực sinh động trong cuộc sống. Ðảng không tự "tô màu" để tạo ra vị trí của Ðảng, mà đó là sự ghi nhận một thực tiễn chính trị - xã hội đã được xác lập trong thực tế. Nếu các "nhà bất đồng chính kiến" mà các thế lực chống đối, các phần tử cơ hội, bất mãn ra sức tung hứng, và lợi dụng như một ngọn cờ đang có tham vọng làm một cuộc "cách mạng dân chủ mới" ở Việt Nam thì họ hãy nhìn sang Ai Cập. Khi "luồng gió cách mạng màu" quét qua, thì sự vui mừng chợt vụt tắt với nền "dân chủ nhập khẩu" một cách vội vàng, để rồi hệ lụy của nó là một xã hội đầy bất ổn, xung đột giữa các phe phái, chết chóc xảy ra hằng ngày trên đất nước vốn là một trong những cái nôi của văn minh nhân loại!
AMARI TX - Hoa Kỳ ngày 18-8-2013

Ai đã dung túng và tiếp tay cho những kẻ dối trá?



Ai đã dung túng và tiếp tay cho những kẻ dối trá?

Nhiều người không thể truy cập vào Facebook trong hai ngày 18 và 19-6 do trang này bị sự cố hạ tầng web. (Ảnh: AFP)
Giữa tháng 6-2013, một số người dùng facebook ở Việt Nam phàn nàn về hiện tượng khó truy cập vào mạng xã hội này. Lập tức, một số cơ quan truyền thông như BBC, RFA,... vội khai thác và biến thành sự kiện để hướng sự nghi ngờ vào Nhà nước Việt Nam.
 
Nhưng trên thực tế, tình trạng không chỉ xảy ra ở Việt Nam và đại diện Facebook đã lên tiếng xin lỗi về "sự cố hạ tầng web", dù vậy, mấy địa chỉ truyền thông vô cớ ám chỉ Nhà nước Việt Nam vẫn không đưa ra một lời đính chính,...?
Sau khi chiến dịch làm rùm beng một phạm nhân đang "tuyệt thực trong trại giam" kết thúc bẽ bàng, để lộ ra chân tướng một hệ thống thủ đoạn giả trá nhằm lừa dối dư luận ở trong và ngoài nước, có lẽ vì quá thất vọng và bức xúc, dù đã công bố entry Nên chấm dứt chạy trốn sự thực ở đây, ngày 22-6 chủ trang hantimes.info - người vốn được các "nhà dân chủ" hâm mộ, lại tiếp tục công bố entry Hãy biến đi! Entry có đoạn: "Hiệu ứng sự ngu xuẩn đám đông là điểm chết tư duy của cái gọi là phong trào dân chủ hiện nay. Những người tự cho mình là nhà dân chủ, đang thét gào dân chủ té ra chỉ là những người giỏi ve vuốt chính mình, té ra chỉ là những con người đầy lòng sợ hãi. Họ chỉ là những kẻ giỏi chiều chuộng chính mình và đi bám vào đám đông để nhận được sự tung hô nhằm tự thỏa mãn óc vị kỷ của chính họ... Không thể nào trông mong dân chủ đến từ đám bất chấp đúng sai, hoảng sợ, hèn hạ với thất bại của mình...". Trước thực tế đó, nếu có tinh thần khách quan và trung thực, nếu có đạo đức của người làm báo để tạo ra khả năng biết phân biệt đâu là đúng - sai, phải - trái, thực - hư, thì BBC, RFA, RFI, VOA,... phải thấy xấu hổ vì đã hăng hái cổ súy cho sự bịa đặt dựng đứng. Nhưng các cơ quan truyền thông này không làm như vậy, dù sự việc đã rõ mười mươi, họ vẫn phớt lờ sự thật, vẫn "cố đấm ăn xôi", vẫn tiếp tục công bố các tin tức đại loại như: dậm dọa kiện cáo (BBC - 23-6), trao đổi với "giới trẻ" (VOA - 24-6)...
Tới khi không chỉ người sử dụng Facebook ở Việt Nam, mà nhiều nơi trên thế giới, người sử dụng Facebook cũng gặp hiện tượng chập chờn, thậm chí không thể truy cập vào mạng xã hội này; thế là không khảo sát trên phạm vi rộng, không chú ý tới việc đã nhiều lần Facebook gặp sự cố, không tham khảo ý kiến nhà quản lý, trang tiếng Việt của BBC, RFA... nhanh chóng nhập cuộc qua các bài Facebook lại bị chặn ở Việt Nam?, Facebook bị chặn ở Việt Nam,... Các bài viết này đã đưa những thông tin mơ hồ hoặc ám chỉ, như: "có nguồn tin chưa kiểm chứng nói ngành bưu chính viễn thông đã lưu hành văn bản về việc chặn Facebook từ ngày 15-6", Mình gọi hẳn lên tổng đài, họ trả lời: "xin lỗi chị, để đảm bảo an ninh quốc gia bên em đã chặn FB rồi ạ", "các trang mạng xã hội, cụ thể Facebook, bị người sử dụng nhận thấy đang có sự can thiệp vào"! Thế nhưng, khi được biết hiện tượng trên là do lỗi kỹ thuật từ phía mạng xã hội Facebook, cơ quan này đã ra tuyên bố: "Chúng tôi đã xử lý vấn đề nhanh chóng và bây giờ Facebook đã hoạt động trở lại 100%. Chúng tôi xin lỗi vì sự bất tiện này", thì BBC, RFA,... cũng quên luôn các bình luận thiếu thiện chí, nếu không nói là vô trách nhiệm của họ. Tuy nhiên một số kẻ tự nhận là "nhà dân chủ, người yêu nước" lại cố đi xa hơn. Ngày 26-6 qua Facebook, họ công bố cái gọi là "công văn của VNPT" chỉ đạo các đơn vị trực thuộc "khẩn trương thực hiện ngăn chặn truy cập đến trang mạng xã hội Facebook theo danh sách địa chỉ IP, Website gửi kèm". Rất nhanh chóng, một blogger la lối: "Công văn vi phạm quyền cơ bản của công dân", website chuacuuthe phụ họa bằng bài viết tùy tiện của K. Thuyên; từ nước Mỹ, trang điện tử người-viet hưởng ứng bằng bình luận: "Bản tin của Giáo dục Việt Nam và Petrotimes lập lờ để người đọc hiểu là không có chuyện nhà cầm quyền ngăn chặn. Nhưng văn thư của Tập đoàn VNPT làm theo lệnh của Bộ Công an đã nói lên tất cả" (!). Và cũng rất nhanh chóng, bằng các phân tích rất xác đáng, qua internet một số người đã vạch rõ "công văn" trên chỉ là văn bản giả mạo, người viết không biết gì về thể thức văn bản quy phạm pháp luật, văn bản hành chính!
Các chiêu trò giả mạo tài liệu, dựng đứng sự kiện, đổi trắng thay đen, mà các thế lực thù địch và các tổ chức, cá nhân thiếu thiện chí với Việt Nam truyền bá trên các phương tiện truyền thông, nhất là internet, đã bị lật tẩy rất nhiều, nhưng họ vẫn trơ tráo thực hiện. Như gần đây, Ủy ban Ðối ngoại Hạ viện Mỹ thông qua cái gọi là Dự luật HR 1897, người ta biến ngay thành Hạ viện Mỹ thông qua luật nhân quyền Việt Nam (BBC - 28-6), bất chấp việc ai cũng biết không thể đồng nhất Ủy ban đối ngoại Hạ viện Mỹ với Hạ viện Mỹ. Ðến mức, trong bài viết ngày 21-6, vì thấy "vài tác giả gốc Việt ở Mỹ" thường dùng bức ảnh "bi kịch hóa ngoại cảnh một trại cải tạo ở Việt Nam" vốn là ảnh chụp lại từ bộ phim Vượt sóng của Hàm Trần sản xuất tại Mỹ nhưng không chú thích xuất xứ, làm như là "hình trại cải tạo thật", Vũ Ánh - người Mỹ gốc Việt, đã phải lên tiếng cho rằng đó là việc làm "không minh bạch" và "không nên chế biến hay bóp méo đối phương bằng sự tưởng tượng của mình". Thậm chí cách đây không lâu, có kẻ đưa một phụ nữ nửa đêm bế con nhỏ ra nằm vạ vật trên vỉa hè rồi chụp ảnh tung lên internet để vu cáo chính quyền, và lập tức bị vạch trần là dàn dựng giả dối, vì người phụ nữ... vẫn đội mũ bảo hiểm!
Việc sử dụng cả trẻ em vào các mưu đồ đen tối làm nhớ tới bài Vụ Babylift (Bốc trẻ em) trong đó có bức thư do ông Nguyễn Văn Hàm - Giáo sư, dân biểu của chính quyền Sài Gòn trước đây, cung cấp. Bức thư "làm tại miền nam Việt Nam ngày 6-4-1975" gửi Quốc hội, nhân dân Hoa Kỳ, Hội Chữ thập đỏ quốc tế, Quỹ nhi đồng Liên hợp quốc,... viết: "Lịch sử chiến tranh thế giới xưa nay dù người ta có sử dụng vô số các âm mưu thủ đoạn nào để đạt mục tiêu đi chăng nữa, nhưng chưa bao giờ sử dụng phương thức xuất cảng cô nhi như Chính phủ mới đây. Chúng tôi đau đớn mà tố giác rằng, trong khi đời sống của bốn ngàn cô nhi đang bình lặng tại các cơ sở nghĩa dưỡng toàn quốc, thì Chính phủ Sài Gòn do sự khuyến khích của Tòa Ðại sứ Mỹ đã bất ngờ đưa hết số cô nhi trên về Sài Gòn để chờ lên máy bay rời bỏ quê hương. Chúng tôi gay gắt lên án các hội nghĩa dưỡng quốc tế tại Việt Nam đã cấu kết chặt chẽ với âm mưu trên nhằm ý đồ chính trị, bội phản lại chủ trương nhân đạo nhân chính một cách bỉ ổi. Chúng tôi cực lực phản đối nhà cầm quyền Sài Gòn bất chấp tình đồng bào ruột thịt khi tuân hành mệnh lệnh quái ác: Xuất cảng cô nhi,... chúng tôi nghiêm khắc cảnh giác rằng: Lịch sử đạo đức nhân loại sẽ vô cùng lâm nguy nếu ngày nào ý nghĩa nhân đạo còn bị các thế lực hiếu chiến sử dụng vào mục tiêu chính trị thấp hèn" (website haylentieng.vn).
Thế giới đang trải qua nhiều biến động phức tạp với các nguyên nhân khách quan, chủ quan tác động tới các quốc gia theo cả hai xu hướng tích cực, tiêu cực. Vì thế mỗi quốc gia đều có quy định luật pháp cụ thể để bảo đảm ổn định, phát triển, và Việt Nam không phải là trường hợp ngoại lệ. Ðó là cơ sở để lý giải Ðạo luật chống nổi loạn và Ðạo luật tụ tập ôn hòa của Malaysia, Ðạo luật yêu nước của Mỹ, thậm chí cả việc "Một tòa án Ai Cập kết án 43 nhân viên của các cơ quan bất vụ lợi nước ngoài, gồm ít nhất 15 người Mỹ về tội sử dụng bất hợp pháp ngân quỹ để gây xáo trộn tại nước này... Tòa án cũng ra lệnh đóng cửa vĩnh viễn văn phòng tại Ai Cập của các tổ chức phi chính phủ trong đó có Freedom House trụ sở tại Mỹ, Viện dân chủ quốc gia, Viện cộng hòa quốc tế" (VOA - 4-6-2013)... đều là kết quả của xu thế tất yếu đó. Nhưng với một số tổ chức và cá nhân, sự chi phối của quan niệm "tiêu chuẩn kép" và sự thiếu trong sáng của lương tri đã không giúp họ có thái độ khách quan. Họ có thể im lặng trước việc: "Một số công ty internet đã đạt được thỏa thuận với Chính phủ Mỹ để tiết lộ các thông tin hạn chế về số lần họ nhận được yêu cầu theo dõi", và chỉ trong sáu tháng cuối năm 2012, từ các chính quyền tiểu bang và địa phương cũng như từ NSA, Facebook đã nhận từ 9.000 đến 10.000 yêu cầu đòi cung cấp dữ liệu của người sử dụng để theo dõi từ 18.000 đến 19.000 tài khoản; Microsoft nhận từ 6.000 đến 7.000 yêu cầu, làm ảnh hưởng từ 31.000 đến 32.000 tài khoản (VOA - 15-6), nhưng họ lại rất lớn tiếng phê phán Việt Nam kết án một số cá nhân đã có hành vi vi phạm Ðiều 88, Ðiều 79, Ðiều 258 Bộ luật Hình sự, chỉ vì những người này là blogger! Phải chăng với họ, hễ là blogger thì được phép vi phạm pháp luật và được họ o bế?
Hiện tại, internet đang là phương tiện được các thế lực thù địch tận dụng để vu cáo Ðảng và Nhà nước Việt Nam, lũng đoạn nhận thức của con người, gieo rắc thông tin sai trái để đầu độc đời sống tinh thần công chúng. Với sự phối hợp của một số phần tử thoái hóa, biến chất, nhân danh "đấu tranh cho dân chủ", nhân danh "lòng yêu nước", các thế lực thù địch ngày càng trở nên trắng trợn, hung hăng. Ðặc biệt, thủ đoạn bịa đặt sự kiện và tin tức, đánh tráo khái niệm, dựng hiện trường giả,... được sử dụng với cường độ ngày càng cao, mật độ ngày càng dày đặc. Vì thế, có thể đặt câu hỏi: Nếu thật sự quan tâm tới dân chủ, nhân quyền, tự do báo chí, tự do tôn giáo ở Việt Nam, tại sao một số tổ chức, cá nhân, thậm chí là chính phủ một số nước, không quan tâm xác minh tính chính xác, bản chất của các sự kiện và vấn đề, mà tin cậy và dung túng, tiếp tay cho những kẻ dối trá? Hẳn là vì thế, trước việc Ủy ban đối ngoại Hạ viện Mỹ thông qua Dự luật HR 1897, Hạ nghị sĩ Faleomavaega đã không chỉ bày tỏ nỗi thất vọng mà còn khẳng định: "Thật đáng tiếc, các nội dung trong bản Dự luật nhân quyền Việt Nam 2013 đã không phản ánh chính xác bức tranh Việt Nam... Là một cựu chiến binh từng tham chiến ở Việt Nam, tôi chia sẻ với cộng đồng người Việt ở Mỹ. Nhưng đưa ra các thông tin không chính xác, chống lại Chính phủ Việt Nam không phải là hành động đúng đắn".
VŨ HỢP LÂN

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

"TỰ DO BÁO CHÍ KIỂU VIỆT NAM" - SỰ NGU DỐT CỦA ĐOAN TRANG, NGUYỄN HUỆ CHI HAY TRÒ QUY KẾT VÌ MỤC ĐÍCH CHÍNH TRỊ

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

Chí Phèo Hà Nội

ĂN VẠ

CÙ HUY HÀ VŨ PHU NHÂN 

 NHÀ "RẬN CHỦ" QUỐC QUÂN

                     Blogger Trương Duy Nhất với Blog Một góc nhìn khác
Lại một chủ nhật nữa đến rồi. Mới sáng sớm mà thời tiết đã nóng bức, oi ả thế này. Không biết liệu tình hình “chính trị” có mát mẻ, dễ chịu hơn không, chứ cứ “nóng bỏng” như mấy tuần vừa qua thì thấy thương cho các nhà hoạt động dân chủ lắm.
 Nghe nói chủ nhật trước có mấy anh nhà ta hoạt động còn cuồng nhiệt hơn cả anh Chí trong truyện ngắn “Chí Phèo” của nhà văn Nam Cao. Với cái cách thể hiện tinh thần đồng đội, xả thân vì đồng đội của các anh thì các anh xứng đáng được trao danh hiệu “Chí Phèo thế kỷ 21”. Công việc của các anh đơn giản lắm nhé: sáng đứng la ó, kêu gào (càng to -> càng gây sự chú ý -> càng nhiều tiền), trưa về được cho ăn uống đầy đủ, chiều quay ra hò hét tiếp. Mà đỉnh cao của sự cuồng nhiệt là việc các anh ấy đã nằm lăn ra đường ăn vạ, cho đồng bọn chụp ảnh post lên facebook câu like mặc cho trời mưa tầm tã. Có anh còn hô rõ to “mua giúp tôi can xăng để tôi tự thiêu”. Nếu thực sự muốn tự thiêu để thể hiện mình yêu phong trào, sẵn sàng hy sinh cả mạng sống thì sao không chuẩn bị trước đi. Lúc thấy đồng bọn lăn cả ra đường rồi thì hắn chọn chiêu độc hơn là gào lên đòi tự thiêu để thu hút sự chú ý của dư luận. Mà tự thiêu thế quái nào được trong khi phải nhờ mua xăng giúp. Nhất là trong lúc “phong trào” đang lên cao, đang lúc nước sôi lửa bỏng như thế, anh nào cũng ra sức thể hiện mình nhiệt tình (càng nhiệt tình, càng nhiều tiền mà) thì ai đi mua giúp hắn bây giờ. Nhìn qua thì tưởng là nhiệt huyết lắm, hết mình vì mục tiêu cao cả lắm, suy cho cùng anh nào cũng muốn làm nổi bật bản thân mình chỉ vì USD thôi. Thực tế thật nực cười. Thế mà về lại được anh em dân chủ tung hô, ca ngợi lắm. Cuối cùng, chờ trời tạnh mưa xong nhà nào về nhà ấy lôi máy tính ra, vào facebook chém gió, khuếch trương thành tích bản thân. Thế là tiền trong tài khoản tự tăng. 
Giờ đây, nghề Chí có vẻ hơi bị phất đấy.

VOA, RFI, BBC, BAUXITE VIỆT NAM – SAU VỤ CÙ HUY HÀ VŨ CHƯA BIẾT XẤU HỔ?


 DƯƠNG HÀ

 QUỐC QUÂN

Sự thật về vụ Cù Huy Hà Vũ tuyệt thực giả đã được phơi bày. Câu
chuyện đang dần lắng xuống. Viễn tôi cũng không muốn nhắc đến chuyện này nhiều nữa làm gì. Nhưng ở đời nhiều khi mong cũng không được. Cây muốn lặng gió chẳng ngừng. Đã định không nói chuyện Vũ nữa nhưng mấy ngày nay ghé thăm mấy trang VOA, RFI, BBC, Bauxite Việt Nam…lại thấy có chuyện cần phải nói. Tất nhiên không nói về vụ tuyệt thực giả của Cù Huy Hà Vũ nữa nhưng câu chuyện này lại có liên quan tới anh. Ai cũng biết trong vụ tuyệt thực giả của Cù Huy Hà Vũ thì mấy trang này là những trang rất tích cực trong việc đưa tin xuyên tạc. Đáng lẽ sau khi sự thật được phơi bày, tất cả đã bị vợ chống Hà Vũ-Dương Hà cho ăn quả lừa thì các trang này phải thấy xấu hổ và thận trọng hơn trong việc đưa các nguồn tin chưa được kiểm chứng. Thế nhưng sự thật thì ngược lại. Có vẻ như bộ mặt của mấy trang này quá dày rồi nên sau vụ của Vũ họ vẫn chưa biết xấu hổ. Điển hình như trang RFI tiếng Việt ngày 24/6 qua một nguồn tin chưa kiểm chứng đã vội vã giật tít to đùng “Một thanh niên Công giáo tuyệt thực trong tù để phản đối cách đối xử hà khắc” nói về việc Trần Minh Nhật, một trong những đối tượng vừa bị xét xử về tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” cuối tháng 5 vừa qua tuyệt thực (thực ra qua tìm hiểu không hề có chuyện Nhật tuyệt thực). Tương tự như RFI, trên trang VOA tiếng việt ngày 28/6 phóng viên Trà My cũng đưa những thông tin về việc nhịn ăn của một nhân vật tai tiếng khác đó là Lê Quốc Quân. Và cả hai bài này đều được trang Bauxite Việt Nam trích đăng lại nguyên văn. Tôi thật sự không hiểu sau vụ Cù Huy Hà Vũ tuyệt thực giả, cả đám gọi là “dân chủ” trong nước cũng như các trang này đều bị một phen bẽ mặt với nhân dân Việt Nam cũng như dư luận quốc tế vậy mà họ vẫn chưa biết rút kinh nghiệm. Vừa bị vợ chồng Cù Hùy Hà Vũ-Dương Hà lừa một vố nay chẳng lẽ họ lại muốn tiếp tục bị người nhà của Lê Quốc Quân, Trần Minh Nhật lừa tiếp với những thông tin không đúng sự thật. Theo như bài “Giới lập pháp Mỹ yêu cầu Việt Nam phóng thích Lê Quốc Quân” được đăng tải trên VOA tiếng việt và Bauxite Việt Nam, phóng viên Trà My đưa tin “Ông Lê Quốc Quyết, em trai luật sư Quân cho biết:“Hôm 21, 22/6 luật sư Nam vào gặp, anh Quân nói anh ấy nhịn ăn, chỉ uống nước và tịnh tâm cầu nguyện, tri ân tất cả những người đã quan tâm. Đến ngày 30/7, anh sẽ ăn lại để lấy sức khỏe ra tòa”(trích nguyên văn).

Như vậy là chỉ cần qua đoạn thông tin ngắn ngủi này chúng ta cũng thừa thấy rõ sự vô lý của vấn đề. Theo Trà My ghi nhận thông tin từ người nhà Lê Quốc Quân thì Quân sẽ tuyệt thực hơn một tháng (từ 21/6 Quân nhịn ăn cho tới tận 30/7 cơ mà). Làm gì có ai nhịn ăn được hơn một tháng cơ chứ. Với một người sành sỏi như Trà My chẳng lẽ không nhận ra được điểm vô lý này ư. Thế nhưng phóng viên này vẫn cố tình đăng tải thông tin trên. Thế nên mới bảo là những trang như VOA, RFI, BBC, Bauxite Việt Nam mặt dày quá rồi nên nói láo không biết ngượng mồm.

Tóm lại từ thông tin Cù Huy Hà Vũ “tuyệt thực” cho tới Lê Quốc Quân nhịn ăn, rồi lại Trần Minh Nhật tuyệt thực…Tất cả cũng chỉ là những chiêu trò của các tổ chức, cá nhân không thiện cảm với Nhà nước Việt Nam nhằm chống phá Việt Nam thôi. BBC, VOA, RFI, Bauxite Việt Nam càng đưa tin thì càng lộ rõ bản chất thù địch với nhà nước Việt Nam của mình. Nhưng có lẽ những chiêu trò đó cũng không đánh lừa được mấy người nữa đâu bởi nó đã quá cũ rồi.


SỰ THẬT VỀ CÁI GỌI LÀ “BÁO LỀ TRÁI”

 
 
 Blogger Trương Duy Nhất với Blog Một góc nhìn khác
 
Thời gian gần đây, một số người đã sử dụng một thuật ngữ tương đối mới lạ đó là “báo lề trái”. Họ sử dụng thuật ngữ này để chỉ những trang Web, blog “đối lập” với báo chí chính thống của nhà nước Việt Nam hay theo họ còn gọi là “báo lề phải”. Có thể kể đến các trang Web, blog dạng này như đàn chim việt, đối thoại, ý kiến, tự do dân chủ, Điếu cày, Công lý và sự thật, Boxitvn, anhbasam, xuandienhannom, huỳnh ngọc chênh, Một góc nhìn khác, Phạm Viết Đào… Vậy vấn đề đặt ra là tại sao lại có chuyện “báo lề trái”, “lề phải” và bản chất thật sự của cái gọi là “báo lề trái” này là như thế nào

Trước hết có thể thấy rằng từ trước tới nay ở Việt Nam trong hệ thống thuật ngữ báo chí không hề có khái niệm “báo lề phải” hay “báo lề trái”. Hệ thống báo chí tại Việt Nam được ra đời từ nhu cầu của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc và trải qua hơn 85 năm xây dựng và phát triển (từ 21/6/1925) đã thực hiện tốt chức năng cung cấp các thông tin về các vấn đề chính trị, xã hội, kinh tế… cả trong nước và quốc tế đến nhân dân. Đến nay hệ thống báo chí tại Việt Nam đã phát triển với gần 900 các cơ quan báo chí và thực sự trở thành diễn đàn tin cậy của nhân dân. Ở Việt Nam quyền tự do báo chí luôn được đảm bảo. Qua báo chí người dân có thể tìm hiểu mọi thông tin về mọi lĩnh vực đời sống xã hội. Đảng, nhà nước Việt Nam luôn khuyến khích những người làm báo phát huy hết vai trò của mỗi “chiến sĩ trên mặt trận thông tin” phản ánh đầy đủ, khách quan, chân thực mọi khía cạnh của thực tiễn tình hình đất nước. Không hề có chuyện Đảng, Nhà nước Việt Nam “cấm đoán”, “bóp nghẹt tự do báo chí” cũng như bắt buộc các cơ quan báo chí phải hoạt động theo “lề này, lề khác”. Đương nhiên trong đó cũng có những thông tin liên quan tới bí mật quốc gia hoặc không phù hợp với thuần phong mỹ tục, văn hóa của dân tộc thì báo chí không được phép đưa tin nhằm đảm bảo lợi ích quốc gia. Đấy là vấn đề mà tất cả hệ thống báo chí của bất kỳ nước nào trên thế giới cũng phải tuân thủ chứ không chỉ riêng Việt Nam. Do đó không hề có chuyện báo chỉ ở Việt Nam hiện nay là báo chí “lề phải”, phải hoạt động theo đúng lề đường bên phải mà Đảng đã vạch ra như quan điểm của một số người. Việc đặt ra cái gọi là “báo lề trái” hay “báo lề phải” thật ra đó chính là do một số cá nhân, tổ chức thù địch với nhà nước Việt Nam ở cả trong và ngoài nước cố tình dựng nên, thổi phồng để gieo vào đầu óc của người dân Việt Nam trong nước cũng như dư luận quốc tế rằng ở Việt Nam không hề có tự do báo chí, báo chỉ ở Việt Nam hiện nay là báo chí phải hoạt động theo đúng lề mà Đảng đã vạch ra và ngoài các báo chí chính thống đó còn có một hệ thống “báo lề trái” đối lập, dám nói, dám viết những vấn đề mà báo chí “lề phải” không đề cập. Do dó thiết nghĩ nếu ai tin rằng ở Việt Nam có báo “lề trái”, “lề phải” thì đó là những suy nghĩ hết sức sai lầm và ngây thơ.

Thứ hai, về bản chất thật sự của các “báo lề trái” này thì có thể khẳng định rằng trước hết đó không phải là báo vì nó chỉ đơn thuần là những trang tin, blog cá nhân không đủ điều kiện để được hoạt động như một cơ quan báo chí. Mặt khác đây đều là các trang tin, Blog do các tổ chức, cá nhân thù địch Nhà nước Việt Nam trong và ngoài nước dựng nên để phục vụ cho hoạt động tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam. Các trang như Đàn chim việt, ý kiến, đối thoại, tự do dân chủ, Điếu cày, Công lý và sự thật, Boxitvn, anhbasam, xuandienhannom, huỳnh ngọc chênh, Một góc nhìn khác, Phạm Viết Đào … đều là do các phần tử phản động trong cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài phối hợp với các đối tượng ở trong nước lập nên nhằm mục đích chống phá Nhà nước Việt Nam. Trên các blog này họ đã đăng tải rất nhiều các thông tin bài viết xuyên tạc về các vấn đề chính trị xã hội của Việt Nam. Thậm chí họ còn bịa đặt cả những câu chuyện không có thật về đời tư các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước nhằm mục đích hạ uy tín của Đảng. Không phải là các trang Web, blog này “dám nói” những vấn đề mà báo chí chính thống không dám nói như một số người vẫn nghĩ mà những gì họ viết nên trên các Web, blog đó đều là những câu chuyện, thông tin xuyên tạc, không đúng với sự thật. Mục đích của họ khi viết những bài này là hết sức rõ ràng. Đó là để tuyên truyền chống phá Đảng, Nhà nước làm cho các tầng lớp nhân dân trong và ngoài nước mất niềm tin vào vai trò lãnh đạo của Đảng vào con đường đi lên chủ nghĩa xã hội của đất nước. Thử hỏi như vậy sao lại xứng đáng được gọi là báo được.

Tóm lại ở Việt Nam hiện nay hoàn toàn không có chuyện “báo lề phải”, “báo lề trái”. Những cái gọi là “báo lề trái” thực chất chỉ là những trang Web, blog do các tổ chức, cá nhân thù địch Nhà nước Việt Nam dựng nên để phục vụ cho hoạt động chống phá sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa của nhân dân ta. Tuy nhiên với những câu chuyện xuyên tạc, bịa đặt như vậy sớm hay muộn họ cũng phải bộc lộ rõ bản chất và sẽ bị toàn thể nhân dân Việt Nam lên án, tẩy chay.

ANH EM “DÂN CHỦ” HUỆ CHI, QUANG A, XUÂN DIỆN, TƯƠNG LAI… LÀM GÌ MÀ THỦ DÂM LẮM THẾ?

Cách đây không lâu Viễn tôi đã có bài viết về tình trạng “thủ dâm” của các bác “dân chủ” (rận chủ) như Nguyễn Huệ Chi, Nguyễn Quang A, Tương Lai, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Hữu Vinh… Các bác “tự sướng” bằng cách viết nên cái gọi là Bản Kiến nghị 72 với một danh sách dài dằng dặc những người ký tên ủng hộ. Tiếp đó khi cô em xinh đẹp Nguyễn Phương Uyên chuyên làm thuê cho mấy anh phản động lưu vong trong tổ chức “Tuổi trẻ Việt Nam yêu nước” bị xộ khám thì các bác tiếp tục vẽ nên cái gọi là Lời kêu gọi Trả tự do cho Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha cùng với một bản danh sách ký tên ủng hộ. Phải nhắc lại tý gọi các bác “thủ dâm”, “tự sướng” là vì cái bản danh sách ký tên đó đều là do các bác bịa ra, tự đánh trống ghi tên người này người khác vào chứ thực ra có ai kí đâu. Thế nên sau bài viết của Viễn có tên “Lời kêu gọi trả tự do cho Nguyễn Phương Uyên-Trò thủ dâm chính trị tập thể” và “Chết cười với trò thủ dâm chính trị” với lời cảnh báo các bác không nên thủ dâm nhiều quá nếu không sẽ bị tổn hao dương khí và đi chầu tiên tổ thì Viễn nghĩ các bác sẽ thấy sợ hãi hoặc ít nhất là xấu hổ mà dừng lại. Ấy thế nhưng có lẽ các bác thủ dâm, tự sướng nó quen rồi thành ra thành nghiện mất không cai được thì phải. Các bác vẫn không dừng lại mà tiếp tục ngày nào cũng tự sướng bằng cách bịa ra thêm người này, người khác kí tên vào hai bản danh sách đó. Mấy ngày gần đây các bác còn hí hưởng khoe trên mấy trang như bauxite Việt Nam, Tễu-blog… rằng hai bản danh sách đấy đã được mấy chục ngìn chữ kí… Phải công nhận là các bác khỏe thật. Trẻ trẻ một tí như anh Nguyễn Xuân Diện,
 
Trò hề mang tên danh sách ký tên ủng hộ Kiến nghị 72 (nhìn vào đã biết giả mạo, đấy là chưa kể trò ký khống qua mạng Internet)

Nguyễn Hữu Vinh thì cũng bình thường nhưng già như bác Huệ Chi, Quang A, Tương Lai… mà ngày nào cũng “thủ dâm”, “tự sướng” mấy lần được thì đúng là quá giỏi (bịa ra mỗi ngày mấy người ký tên vào). Phải công nhận là các bác dai sức thật. Em Nguyễn Phương Uyên ở trong tù mà biết được các bác dai sức như thế này thì cũng “sướng” lắm đây. Thế nhưng như Viễn đã nói rồi “cái gì hợp lý thì tồn tại”. Cái bản danh sách “tự sướng” của các bác mặc dù được các bác dày công xây dựng nhưng đều là sản phẩm của những trò bịa đặt quá cũ kĩ rồi nên có mấy ai tin đâu. Chỉ tội cho các bác đầu đã hai thứ tóc rồi, ở nửa dốc bên kia của cuộc đời rồi nhưng này nào cũng phải “tự sướng” thế này thì chỉ e dương khí của các bác chẳng mấy chốc mà cạn kiệt và em Uyên chưa ra được khám thì các bác đã đi chầu thiên cổ rồi.