Hiển thị các bài đăng có nhãn "NHÀ DÂN CHỦ". Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn "NHÀ DÂN CHỦ". Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

Lã Việt Dũng: một khi “dâm tặc” tọa kháng…

Gầy đây, thông tin “nhà rận chủ” Lã Việt Dũng tuyên bố “Tọa kháng vào thời điểm 9 giờ sáng Chủ nhật, ngày 29/5 tại khu vực Bờ Hồ – Hoàn Kiếm – Hà Nội” đang được nhiều trang mạng “lề trái” và bầy rận chủ quốc nội tung hô và coi đây là “người hùng tiếp theo” sau “nhà rận chủ quốc nội” Huỳnh Ngọc Chênh “tọa kháng” ngày 15/5 vừa qua.
      Lã Việt Dũng cái tên không còn là xa lạ trong đám rận chủ quốc nội cũng như người dân Việt Nam. Người ta không chỉ biết đến Dũng với vai trò là một trong những thành viên cốt cán của CLB NoU – Hà Nội, người rất “nhiệt tình” xuống đường để “kiếm tiền” của tổ chức phản động Việt Tân và các thế lực thù địch ngoài nước. Đáng chú ý hơn, Lã Việt Dũng còn được giới rận chủ quốc nội “nể sợ” về khả năng “làm tình” và “làm tiền” còn người dân, mỗi khi nhắc tới Lã Việt Dũng thường mọi người chỉ có thể hai từ “kinh tởm” để nói về sự “dâm dê” của gã rận chủ quốc nội này.
      Là Tổng giám đốc Công ty Liva, lại có vẻ ngoài khá “điển trai” Lã Việt Dũng liên tục “lừa tình” để “lên giường với nhiều người con gái mà ngay cả người vợ hiện tại bây giờ của Dũng cũng là một nạn nhân trong số đó. Tham gia “phong trào rận chủ”, Lã Việt Dũng cũng ghi dấu nhiều chiến tích, từ việc xuống đường sau đó “lên giường” cùng Hà Thị Vân, một con chiên ngoan đạo của chúa quê ở Bắc Ninh (được biết đến khi Dũng bị vợ bắt quả tang trong một nhà nghỉ tại Nghệ An) đến việc nhiều lần sử dụng các chiêu trò để đưa con rận trẻ Thu Trang vào nhà nghỉ (được biết Dũng từng bị bố của Thu Trang bắt quả tang tại nhà nghỉ và “táng” cho suýt vỡ đầu.
        Chưa dừng lại ở đó, Lã Việt Dũng còn khiến bầy rận chủ quốc nội “rẻ khinh” khi gã đã kịp “ăn ốc” Vương Hồng Vân (Vân Virgo) nhưng vẫn kịp “đổ vỏ” Vân Virgo trở thành người tình của Lê Công Định. Sau này, chính Vân Virgo đã đăng status trên trường facebook cá nhân của mình tố cáo Lê Công Định “lừa tình” các nhà rận chủ nữ, nhưng ngay chính những lời chia sẻ của mình, Vân Virgo vẫn nhắc tới “Dũng” như một “thánh” của các chiêu trò dụ dỗ, lừa tình. Hay gần đây nhất là việc Lã Việt Dũng “chăn dắt” Lê Thủy Tiên (cũng là một con chiên của chúa) khi gã cùng tham gia picnic với nhóm “Vì một Hà Nội xanh” mà cái đích đến của cuộc chơi là nhà nghỉ.
      Còn nhiều nữa những “chiến tích” lợi dụng sự “ngây thơ” và “cả tin” của một số “chân dài” vào các nhà rận chủ mà Lã Việt Dũng liên tục “lên giường” với họ và trở thành kẻ “dâm dê” nhất trong làng rận chủ quốc nội. Sau hàng loạt những chuyện “lùm xùm” đó, lần này, Lã Việt Dũng tuyên bố “tọa kháng”. Đằng sau lời tuyên bố này là những toan tính của một kẻ “già dơ” trong các hoạt động chống Đảng, Nhà nước nhằm “làm tiền” ngoại bang. Tuyên bố này của Lã Việt Dũng được cho là màn “múa phụ họa” sau hình ảnh Huỳnh Ngọc Chênh “tọa kháng” tại phố đi bộ Nguyễn Huệ (TP Hồ Chí Minh) cách đây không lâu.
      Hãy nhìn những “thông điệp” mà nhà rận chủ Lã Việt Dũng đưa ra trong tuyên bố tọa kháng vào ngày mai 29/5, người ta sẽ thấy sự “nhập nhằng”, mờ ám cũng như những toan tính bẩn thỉu trong hoạt động vì mục đích chống Đảng, Nhà nước của nhà rận chủ “dâm dê” lần này.
       Một trong những “yêu sách” mà Lã Việt Dũng đưa ra là phải “đóng cửa Formosa và các nhà máy công nghiệp ven biển cho đến khi có kết luận rõ ràng về nguyên nhân cá chết ở biển miền Trung”. Ngay từ thông điệp đầu tiên của Lã Việt Dũng, người ta đã thấy sự “ngu dốt” không thể chấp nhận được của nhà rận chủ “hám của lạ” và “tài chơi gái” này. Lã Việt Dũng có biết rằng, nếu theo như “mong muốn” của gã thì có bao nhiêu nhà máy phải đóng cửa, bao nhiêu công nhân không có việc làm, bao nhiêu hậu quả sẽ xảy ra với nền kinh tế… chỉ để đổi lại “mong muốn của Lã Việt Dũng thôi sao?”.
       Thêm nữa, Lã Việt Dũng muốn thông qua “tọa kháng” lần này để yêu cầu chính quyền “chấm dứt việc bắt bớ, đánh đập người biểu tình ôn hòa về môi trường”. Lại thêm một thông điệp trí trá. Hơn ai hết những kẻ cầm đầu hoạt động “xuống đường”, “biểu tình” vì môi trường, vì cá thời gian qua, Lã Việt Dũng hiểu rằng, những gã rận chủ quốc nội như chúng đang diễn kịch để lừa bịp người dân tham gia và lợi dụng sự tham gia của người dân để tiến hành các hoạt động gây rối trật tự công cộng nhằm mục đích chống Đảng, Nhà nước. Thử hỏi, có cuộc biểu tình “ôn hòa” nào mà những nhà rận chủ quốc nội với tư cách là “kẻ cầm đầu, người khởi xướng” lại kêu gọi và dặn dò những người tham gia mang theo “dao, kiếm, gậy gộc… thậm chí là cả bom xăng. Có cuộc biểu tình ôn hòa nào mà những kẻ cầm đầu như Lã Việt Dũng lại kích động người dân “chống lại những người thực thi công vụ”, thậm chí chỉ đạo các phần tử cực đoan quá khích dùng hơi cay, gạch đá tấn công lại những người thực thi công vụ…
      Hãy nhìn cách Lã Việt Dũng không quên “dặn dò” những người tham gia chứng kiến gã “tọa kháng” là hãy mang theo máy quay phim, máy ảnh, băng rôn khẩu hiệu… tất cả là để “phụ họa” để làm “nền” cho Dũng “tỏa sáng” trở thành “ngọn cờ” trong làng rận chủ quốc nội. Qua đó, kiếm thêm thu nhập từ sự tài trợ, hậu thuẫn của tổ chức phản động Việt Tân và các thế lực thù địch ngoài nước.
       Tuyên bố “tọa kháng” lần này của Lã Việt Dũng chẳng qua cũng là một trong muôn vàn những chiêu trò mà các nhà rận chủ quốc nội sử dụng thời gian qua nhằm mục đích “làm tiền” các thế lực thù địch ngoài nước. “Tọa kháng” của Lã Việt Dũng vào ngày mai, 29/5 có phải là “hành vi yêu nước” hay đó là sự “giả danh yêu nước” để “hành nghề kiếm sống” “làm tiền ngoại bang”?. Người ta thấy gì từ một kẻ “dâm dê” với sở thích “gạ gẫm lên giường” với không ít những con chiên ngoan đạo, những thiếu nữ bị dụ dỗ, lừa bịp tham gia phong trào “rận chủ” hay ngay cả chính những con “rận trẻ” trong làng rận quốc nội. Người ta có thể “tin tưởng” vào “mục đích tốt đẹp vì môi trường” của Lã Việt Dũng không khi mà chính gã là một trong những kẻ cầm đầu, đạo diễn các chiêu trò chống phá Đảng, Nhà nước, lừa bịp người dân tin vào mục đích “vì môi trường” thông qua đó để “làm tiền” các thế lực thù địch.
       Chúng ta hãy nêu cao cảnh giác trước chiêu trò “tọa kháng” lần này của Lã Việt Dũng, không tham gia để không bị Lã Việt Dũng cũng như các đối tượng là “chiến hữu” của Dũng trong làng rận chủ quốc nội lừa bịp. Quan trọng hơn, chúng ta không chấp nhận những kẻ “làm tiền” ngoại bang dựa trên sự lừa gạt và lợi dụng người khác. Cần phải loại bỏ những “con sâu làm rầu nồi canh” như Lã Việt Dũng ra khỏi xã hội để chúng biết rằng, người dân Việt Nam không dễ bị chúng “lừa gạt” như vậy.

         Ngọc Lan

Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016

CÁC NHÀ DÂN CHỦ ĐANG TỰ VẢ VÀO MẶT MÌNH KHI “TẨY CHAY” BẦU CỬ


Bầu cử Đại biểu Quốc hội Khóa 14 và Đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016-2021 vào ngày mai 22/5 là sự kiện chính trị quan trọng của đất nước và đây là dịp để mỗi công dân, không phân biệt vị trí, vai trò xã hội, đức tin tín ngưỡng, tôn giáo thể hiện ý thức trách nhiệm đối với xã hội, đối với đất nước. Trong khi toàn Đảng, toàn dân, từ phố phường, thành thị cho đến nông thôn, từ đồng bào ở miền núi, xa xôi, hải đảo cho đến đồng bào sống ở miền xuôi đang cùng nhau chuẩn bị và thi đua lập thành tích chào mừng sự kiện chính trị quan trọng của đất nước thì đâu đó vẫn còn một số người luôn tự vỗ ngực là “đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền” ở Việt Nam lại tự lạc lõng trong xã hội với những khẩu hiệu “tẩy chay” bầu cử Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp chuẩn bị diễn ra vào ngày mai.

Nực cười hơn, khi những nhà dân chủ này lại tự mình viết những dòng chữ, khẩu hiệu “tẩy chay” đó lên trên tấm thẻ cử tri của chính mình và tự sướng đăng tải trên trang cá nhân cũng như trên các diễn đàn, trang mạng truyền thông dân chủ để PR tên tuổi và hành nghề “kiếm cơm” dân chủ. Và không lạ lẫm gì khi những gương mặt thân quen như Lã Việt Dũng, Mai Phương Thảo, Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Sơn, Nguyễn Lân Thắng... đã tự sướng với tấm thẻ cử tri cùng những dòng chữ phản cảm kêu gọi tẩy chay bầu cử Quốc hội diễn ra vào ngày mai 22/5.

Nguyễn Lân Thắng đã tự vả vào mặt mình khi trên tấm thẻ cử tri bầu cử Đại biểu Quốc hội khóa 14 và bầu cử Đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016-2021 do Phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân phường Thịnh Quang ký, kẻ bất nhân, bất hiếu này đã viết những dòng chữ cho rằng “Cá chết Quốc hội ở đâu. Dân sắp chết đói đi bầu cử làm gì. TẨY CHAY”. Còn ả nữ “dâm chủ” Lê Thị Công Nhân với khả năng chém gió có thâm niên lại tự sướng chiêu trò “tẩy chay” với những dòng chữ “Độc tài cộng sản thì bầu cử cái giề hở lũ khốn nạn trơ trẽn? Không chịu thua em kém chị với Lê Thị Công Nhân, với những gì mà người bố Mai Xuân Dũng truyền lại và kinh nghiệm hành nghề “dân oan” Mai Phương Thảo đã viết những dòng chữ nguệch ngoạc trên tấm thẻ cử tri “Cá chết, dân chết, Quốc hội đâu?? Tẩy chay trò hề”...

Những hành động tẩy chay bầu cử với những dòng chữ trên tấm thẻ cử tri của Nguyễn Lân Thắng, Phạm Thị Doan Trang, Lã Viết Dũng... đã tự mình vả vào mặt mình và càng thể hiện rõ bộ mặt thật của những kẻ lâu nay tự nhận là những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền mà nay đến việc thực hiện quyền và nghĩa vụ cao cả và thiêng liêng của mình mà cũng tẩy chay. Và trước đây, chính những kẻ này lại cổ vũ cho chiến dịch, phong trào “tự ứng cử” Đại biểu Quốc hội mà những Nguyễn Quang A, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Thúy Hạnh, Đặng Bích Phượng... và khi phong trào, chiến dịch này đã bị người dân vạch rõ bộ mặt, thất bại thảm hại thì giờ họ lại đòi “tẩy chay” bầu cử là sao? Phải chăng họ “không ăn được thì đạp đổ” và “dân chủ, nhân quyền” mà họ đang đấu tranh là để “tẩy chay” quyền và nghĩa vụ thiêng liêng của mỗi công dân?


Dù chiến dịch tẩy chay bầu cử của chúng có được thực hiện với những chiêu trò nào đi chăng nữa thì bộ mặt rẻ tiền hành nghề dân chủ của Nguyễn Lân Thắng, Lã Việt Dũng, Mai Phương Thảo, Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Sơn... hay những kẻ ảo tưởng cờ vang ba que cũng mãi chỉ là những kẻ cô độc và lạc lõng so với gần 70 triệu cử tri đang thi đua lập thành tích để chào mừng sự kiện chính trị quan trọng của đất nước Bầu cử Đại biểu Quốc hội khóa XIV và Đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016-2021 diễn ra từ 7h - 19h ngày mai 22/5.

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

ĐIẾU CÀY – KẺ PHỤ TÌNH ?

Việc Điếu Cày và Hồng Ánh hiện đang sống với nhau như vợ chồng ở Mỹ ngay sau khi Điếu Cày đáp xuống sân bay, tôi đã biết từ lâu. Thực ra, Điếu Cày và Hồng Ánh đã bồ bịch từ trước khi Điếu Cày đi tù đi Mỹ, nên khi ra tù Điếu Cày lập tức đoàn tụ với người tình trong mộng âu cũng là dễ hiểu. Việc Điếu Cày phải đối phó, lên giọng đạo đức giả an ủi vợ con, âu cũng thông cảm được, nhưng dựng lên câu chuyện ly kỳ tưởng che mắt người đời với quá nhiều động cơ giả dối, cách thức phụ tình (tình vợ, tình con, tình đồng đội) thì thực Điếu Cày khiến người ta thấy thật đáng sợ.
Dương Thị Tân: Sao anh nỡ đành quên?
Ngay khi biết mình được Mỹ can thiệp cho định cư nhân đạo, ra khỏi nhà tù nhỏ, Điếu Cày chuẩn bị sẵn cho mình một kịch bản hoàn hảo vừa đến với người tình trong mộng vừa tạo được hình ảnh một anh hùng bất khuất bị rơi vào thế bị động, đẩy ra khỏi nhà tù- đất nước. So sánh với trường hợp Cù Huy Hà Vũ sẽ thấy ngay kịch bản “rùng rợn” này của Điếu Cày. Cù HUy Hà Vũ còn “mặc cả” chán chê, đưa cả vợ, thậm chí đòi đưa cả con đi theo nhưng do con Vũ đã trưởng thành, Mỹ không có nguyên tắc đặc cách nào cho diện này, còn nhà cửa, gia sản thì sắp xếp đâu vào đấy, nhưng Vũ không phải là chính trị gia, ngoài la to ra thì đầu rỗng tuếch. Điếu Cày thì khác, có quá nhiều thời gian cân nhắc trong tù về quyết định đi hay ở, thậm chí còn bàn bạc với bạn tù về hoạch định ra tù, động viên, an ủi nhau, chuẩn bị thư từ và kế hoạch hậu tù, gấp và giấu giếm tài tình tài liệu trong manh áo mỏng qua tất cả dàn con mắt xoi mói, kiểm tra kỹ lưỡng của đám mật vụ, hải quan VN mang đến Mỹ….
Điếu cày luôn nhận sự chỉ đạo của lãnh đạo tổ chức khủng bố “Việt Tân”
Từ đó có thể thấy, việc Điếu Cày tuyên bố ngay khi xuống sân bay là bị trục xuất đi Mỹ (khiến Bộ Ngoại giao Mỹ phản pháo) không kịp nhắn nhủ gì với vợ con (cũ), đi bằng đôi dép tổ ong, mặc manh áo mỏng khi có đại diện Bộ Ngoại giao Mỹ tháp tùng ra tận sân bay, đưa từ Việt Nam sang Mỹ, transit qua sân bay Hồng Kong vẫn giữ nguyên hình hài “tố cáo tội ác cộng sản” và “chính sách nhân đạo của Chính phủ Mỹ”…cho thấy một kế hoạch não luyện của một chuyên gia truyền thông đẳng cấp.
Nhưng trời phụ mưu Gia Cát Lượng của Điếu Cày khi không thể lường hết diễn biến ngoài tưởng tượng. Điếu Cày giờ đây lộ sạch bách là thành viên Việt Tân lâu năm, chung tình với Việt Tân như với chính người tình trong mộng của ông ta. Ai đó than thở CLB NBTD bị Điếu Cày đặt vào tay Việt Tân mà không biết rằng chẳng qua trước đây nó chỉ là “thân hữu” gì gì đó của Việt Tân thì nay nó công khai ra là Việt Tân mới là chính chủ mà thôi.

ĐIẾU CÀY NGUYỄN VĂN HẢI ĐANG BỊ HẠ NHỤC TẠI MỸ

Không ai ngạc nhiên khi Điếu Cày, sau khi được xuất khẩu sang Mỹ bị ghẻ lạnh, nghi hoặc, thậm chí bị đe dọa bởi cộng đồng những người chống cộng cực đoan tại đây.
Ngay khi tới Mỹ, những tưởng màn đón tiếp ồn ĩ từ cộng đồng người Việt sẽ hứa hẹn cho một tương lai khá khẩm hơn đối với Điếu Cày. Ấy thế nhưng, niềm vui chưa tày gang, ngay tại phi trường LA, Điếu Cày đã buộc phải lựa chọn cờ đỏ hay cờ vàng ba sọc đỏ (người Việt Nam gọi đó là cờ ba que) của chế độ VNCH trong dĩ vãng để minh định con đường của mình.
1. Lươn lẹo
Một lần nữa, những người quan tâm lại chứng kiến sự gian manh, xảo trá của con người này khi ứng xử với hành động trao cờ của một người tham dự bằng động tác ngó lơ và gạt lá cờ sang một bên như không có gì. Từ đây, Điếu Cày trở thành tâm điểm của những những lời miệt thị, nghi kỵ về quan điểm chính trị của cộng đồng. Đặc biệt là những lời chỉ trích, phỉ báng từ những người có tư tưởng chống cộng cực đoan.
Thật ngạc nhiên, sự phỉ báng Điếu Cày không đến từ những người Việt trong nước, mà lại đến từ xứ sở mà trước đó, anh ta tôn thờ. Hành động của họ, quyết liệt tới mức, Điếu Cày không thể được yên, và buộc phải có buổi “điều trần” để giải thích cho hành động của mình.
Tại buổi “điều trần“, một lần nữa, anh ta lộ rõ là kẻ lươn lẹo khi tuyên bố, anh ta chỉ chấp nhận lá cờ nào mà cả người dân trong nước lẫn nước ngoài chấp nhận. Dĩ nhiên, lời tuyên bố này không làm hài lòng những người chống cộng giả hiệu (lừa đảo chống cộng để kiếm tiền của người Việt trên đất Mỹ) và cả những người chống cộng cực đoan. Đã có nhiều bài viết, dày đặc trên các trang mạng là những lời xỉ vả, kêu gọi tẩy chay Điếu Cày.
Hơn ai hết, Điếu Cày hiểu rõ, mạng sống, sự sinh tồn của mình đang bị đe dọa, và rằng không như anh ta nghĩ, khác với buổi ban đầu đến Mỹ, anh ta sẽ không thể có chỗ đứng trong cộng đồng và trở nên cô độc, lạc lõng. Chính vì điều này, chúng ta không hề ngạc nhiên khi thấy Điếu Cày buộc phải tham dự cái gọi là “lễ chào cờ VNCH” tại Washington DC với chiếc khăn làm biểu tượng cho cờ ba que quàng trên cổ.
Tất nhiên, buổi chào cờ và chụp ảnh này là một sự sắp đặt có chủ ý, và người đạo diễn cũng không bỏ lỡ cơ hội này để kéo Điếu Cày về hẳn phe của mình. Hình ảnh người phụ nữ già có tên Kim Oanh trực tiếp quàng khăn lên cổ Điếu Cày một cách ân cần làm cho người ta liên tưởng tới một sự khống chế, cắt đường về của đối tượng.
Có người đã hỏi, vì sao Điếu Cày không quàng hẳn một chiếc cờ ba que mà lại là chiếc khăn mang tính biểu tượng?
Câu trả lời vẫn là sự lươn lẹo của anh ta và nhóm người ủng hộ. (1) Chọn lá cờ, Điếu Cày sẽ vĩnh viễn trở thành kẻ phản bội đất nước và con đường trở về quê hương coi như chấm hết. (2) Trong khi đó, chọn chiếc khăn biểu tượng, anh ta sẽ phần nào làm hài lòng những người chống cộng cực đoan, và có thể xóa bỏ nghi kỵ trong cộng đồng người Việt tại đây, nhất là với những người nhẹ dạ cả tin. Mặt khác, anh ta vẫn có thể nói với bạn bè trong nước rằng, đó chỉ là một chiếc khăn ấm chứ đâu phải lá cờ (?!). Quả là một sự lươn lẹo đến khó tin.
2. Hậu quả
Ông Trần Nhật Phong, một nhà báo tự do từ Quận Cam, California, Hoa Kỳ, trong một bài viết có tựa “Điếu Cày và phép thử cờ vàng” đăng trên BBC đã phân tích rằng, Điếu Cày đã buộc phải lựa chọn cờ ba que, vì lá cờ này chính là phép thử quan điểm chính trị, và lựa chọn lá cờ nào sẽ quyết định đến khả năng tồn tại của anh ta trên đất Mỹ.
Giải thích cho hành động khống chế Điếu Cày, ông Phong cho rằng, “do các yếu tố từ quá khứ chiến tranh, từ những trò “chống cộng” giả hiệu để gạ gẫm tiền bạc, cho đến những bất đồng quan điểm giữa các thành phần trong cộng đồng”, và “sự cực đoan của một số người, luôn nhân danh lá cờ vàng ba sọc đỏ, hay nhân danh VNCH, nhân danh “đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền” để áp đặt những quan điểm của họ lên người khác, và nếu ai đó có ý kiến khác biệt sẽ bị qui chụp “Việt gian”, “tay sai Việt cộng” hay “làm lợi cho Cộng sản. Và kết quả sẽ là những cuộc biểu tình mang tính “áp đảo”, tẩy chay, đôi khi còn tệ hại hơn như các trường hợp đã bị sát hại ở thập niên 80 và đầu thập niên 90“.
Với các người quan tâm, thì Điếu Cày đã thực sự thất bại (ít nhất là để sinh tồn) kể từ khi anh ta phát biểu tại Washington DC, rằng “nhập gia tùy tục”, và chấp nhận quàng lên cổ một chiếc khăn biểu tượng cho cờ ba que.
Không ít người cho rằng, những người chống cộng cực đoan đang sỉ nhục Điếu Cày, bởi hình ảnh Điếu Cày ngồi yên để một phụ nữ thòng chiếc khăn vào cổ rồi cuốn lại, đã bác bỏ những hành động và phát ngôn trước đó của anh ta.
Có lẽ, lúc này đây, Nguyễn Văn Hải Điếu Cày đã thấm thía rằng, không đâu bằng quê hương, và không có nơi đâu anh ta lại nhận được sự tôn trọng như ở Việt Nam. Và có lẽ, trong tâm khảm mình, Điếu Cày cũng không thể ngờ được rằng, ngay tại miền đất mà anh ta hằng ngưỡng mộ, người ta lại có thể hạ nhục anh ta bằng lối hành xử phi dân chủ của những kẻ luôn mồm đòi dân chủ đến vậy.
Và đây là những nhận xét của một người có tên Hà Lu trên trang CXN: “Anh Hải vẫn chỉ nói chung chung nghe qua tưởng hợp lý, nếu suy xét kỹ lại có ý như moi tiền đồng bào hải ngoại bằng những câu: “Hải ngoại qua đấu tranh, kết hợp với anh em dân chủ trong nước. Trong ngoài liên kết hỗ trợ đoàn kết. Ủng hộ tiền tài, quyên góp từ thiện. Mở rộng Blog”. Và đây là gáo nước lạnh cho Điếu Cày: “Theo tôi anh Điếu Cày là cái thá gì? Trình độ hiểu biết học vấn có bấy nhiêu thôi sao cứ ép anh ta vào hàng ngũ người quốc gia chống cộng và mang cờ vàng? Dùng chữ nhập gia tùy tục nó chối tỷ quá cho cái gọi là đấu tranh chống cộng sản độc tài”.
Câu nói của người Việt, “kẻ gieo gió sẽ phải gặt bão” lại vẫn đúng ngay cả trên đất Mỹ.
Thật đáng đời.
Đáng tiếc, khi nhận ra thì đã quá muộn.

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Khi tội phạm được che đậy dưới mác “nhà dân chủ”

images
Người con đất Việt
“Nhà dân chủ” có thể được hiểu là người đấu tranh cho tự do, dân chủ, chống lại cường quyền, áp bức để đòi quyền tự do, dân chủ cho mọi người. Còn nhớ, ngày xưa khi tôi được học về các phong trào đấu tranh cho dân chủ của các nhà dân chủ Việt Nam, ấn tượng của tôi đó là những cuộc đấu tranh giai dẳng, gian khó nhưng cũng rất anh hùng. Có thể kể đến như Phan Bội Châu, Phan Châu Chinh, Trần Phú, Lề Hồng Phong, Nguyễn Văn Cừ, Lý Tự Trọng… những con người đã cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, sự nghiệp đấu tranh cho tự do, dân chủ của đất nước. Họ đại diện cho nhân dân, chiến đấu, hy sinh vì tự do, hạnh phúc của nhân dân, không chỉ được nhân dân trong nước kính trọng mà còn được bạn bè thể giới nể phục.
Trước chế độ cường quyền, áp bức của chủ nghĩa thực dân, đế quốc, ngay cả những quyền cơ bản nhất của con người là quyền được sống, được làm người cũng không thể có huống gì là những quyền được tự do, được mưu cầu hạnh phúc. Trong bối cảnh ấy đã xuất hiện những con người dám đứng lên chống lại cường quyền, áp bức để đòi các quyền tự do, dân chủ của con người. Họ xứng đáng là những anh hùng của dân tộc, là những người đấu tranh cho dân chủ, hoà bình.
Ấy vậy mà, thời gian gần đây, trên các phương tiện thông tin đại chúng, đặc biệt là trên mạng internet xuất hiện rất nhiều các bài viết, bài ca ngợi các “nhà dân chủ” mới, những người đấu tranh cho tự do, dân chủ trong chế độ xã hội chủ nghĩa. Có thể kể đến như Nguyễn Văn Đài, Lê Quốc Quân, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn, Nguyễn Quốc Quân, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Phương Uyên, Nguyễn Văn Hải (Điếu cày), Nguyễn Văn Dũng (Aduku)… và rất nhiều, rất nhiều người nữa. Như một trò được sắp đặt sẵn, cứ sau mỗi lần họ vi phạm pháp luật Việt Nam thì trên các phương tiện thông tin đại chúng bên ngoài, trên các blog, diễn đàn trên mạng không có thiện chí với Việt Nam lại xuất hiện những ngôn từ, khẩu hiệu ca ngợi cho các “nhà dân chủ” này. Có lẽ giờ đây cái mác “nhà dân chủ” đã trở thành mốt. Ai cũng có thể cho mình cái quyền tự nhận là “nhà dân chủ”, đấu tranh cho dân chủ và ai cũng có thể luôn sẵn sàng để được nhận danh hiệu các “nhà dân chủ” tự phong.
Vậy những “nhà dân chủ” này là ai? có lẽ không cần phải nói nhiều thì chắc hẳn nhiều người cũng đã biết. Trước hết, phần lớn những người này ít hay nhiều cũng đã từng bị toà án Nhà nước Việt Nam tuyên phạt vì vi phạm pháp luật Việt Nam như: “Tội gián điệp”, “Tội tuyên truyền chống nhà nước”, “tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”… thậm chí là cả những tội thông thường như “trộm cắp”, “trốn thuế”, “gây rối trật tự công cộng”, “cố ý gây thương tích”… Thứ hai, phần lớn trong số này đều là những người có một lý lịch chẳng lấy gì làm sạch sẽ cho lắm, họ chẳng những là những người không chấp hành chính sách, pháp luật của Nhà nước mà còn thường xuyên có những hành động, việc làm gây tổn hại cho gia đình, bạn bè và cho đất nước.
Có thể thấy, công việc chính của những “nhà dân chủ” này hiện nay là viết bài, trả lời phỏng vấn phóng viên, báo chí nước ngoài, nhất là những chương trình, đài phát thanh thù địch với Việt Nam kêu gọi thay đổi chế độ chính trị, xoá bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam, đòi đa nguyên chính trị, kêu gọi dân chúng biểu tình chống lại Đảng, Nhà nước… Mục đích của những hành động này suy cho cùng là nhằm lật đổ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam, xoá bỏ Đảng Cộng sản Việt Nam. Tức là phủ định, phản bác lại lịch sử mà cha ông ta đã xây dựng và vun đắp. Thế mà được gọi là các “nhà dân chủ” hay sao? Đấu tranh cho dân chủ mà lại kêu gọi lật đổ đất nước mình để cho những kẻ bên ngoài vào xâm chiếm đất nước mình hay sao?
Có lẽ cái mác “dân chủ” giờ đã không còn phù hợp, nó chỉ có thể lừa dối, che đậy được bản chất thực sự của những con người này đối với một vài người mà không thể che đậy được cái dã tâm xấu trước đông đảo mọi người, sẽ không ai nghe, không ai tin những lời kêu gọi, hô hào của những kẻ mặt ngoài là cái mác “nhà dân chủ” nhưng bên trong lại là những kẻ phạm tội, những kẻ chống lại nhân dân, đất nước mình này.
Nguồn: Vietnamdanchu2013.blgogspot.com